“ 2. Mọi người có quyền tự do ngôn luận. Quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp nhận và truyền đạt mọi thông tin, ý kiến, không phân biệt lĩnh vực, hình thức tuyên truyền bằng miệng, bằng bản viết, in, hoặc dưới hình thức nghệ thuật, thông qua bất kỳ phương tiện thông tin đại chúng nào tuỳ theo sự lựa chọn của họ.
3. Việc thực hiện những quyền quy định tại khoản 2 điều này kèm theo những nghĩa vụ và trách nhiệm đặc biệt. Do đó, việc này có thể phải chịu một số hạn chế nhất định, tuy nhiên, những hạn chế này phải được quy định trong pháp luật và là cần thiết để:
a) Tôn trọng các quyền hoặc uy tín của người khác,
b) Bảo vệ an ninh quốc gia hoặc trật tự công cộng, sức khoẻ hoặc đạo đức của xã hội."
(Điều 19. Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, LHQ biểu quyết năm 1966, VN ký và tham gia ngày 24/9/1982).
Biết được sự thiệt tuy khó, nhưng còn khả dĩ; nói rõ được sự thiệt hầu như bất khả !"... ĐÃ XA RỒI CÁI THỜI MÀ AI NÓI RA ĐIỀU GÌ CŨNG SỢ BỊ PHÊ PHÁN MẤT LẬP TRƯỜNG, CẢ XÃ HỘI BỊ ÉP SỐNG TRONG CÁI VỎ ĐẠO ĐỨC GIẢ, TỪ TRÊN XUỐNG DƯỚI, NÓI THÌ RẤT HAY, NHƯNG LÀM THÌ NGƯỢC LẠI..." (GS Hoàng Tụy)
Suy gẫm hôm nay: "VẪN BIẾT SỐNG LÀ HƯỚNG ĐẾN TƯƠNG LAI, NHƯNG QUÁ KHỨ LÀ TẤM GƯƠNG NÊN SOI LẠI!"
Hiển thị các bài đăng có nhãn Về: Bình Định - Người. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Về: Bình Định - Người. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 26 tháng 3, 2018

LỊCH SỬ VÀ NHƠN VẬT LỊCH SỬ.

Như đã hứa, ở đây:
https://www.facebook.com/thudung.to…/posts/1614678518647288…
Tui xin gõ tiếp:

1./ Sử sách chưa phải là lịch sử. Ngoài sách sử còn có dã sử, truyện sử, ngay cả việc dạy lịch sử trong nhà trường cũng phải theo sách giáo khoa lịch sử, được soạn theo quan điểm của đương triều, tức nhiên "chánh triều/quyền" đương đại không bao giờ cho học trò biết được đúng những điều như sự thiệt của lịch sử, không cần kể ra, mọi người đều biết quá rõ!. Tương tợ, gia phả của các dòng họ hay gia đình cũng rứa mà thôi. Cho nên, có sử sách nào là "chánh thống" và "phi chánh thống".
Ngay cả cuốn "Hoàng Lê Nhất thống chí", theo GS Dương Quảng Hàm, cũng chỉ là quyển "lịch sử tiểu thuyết".
Nói như vậy không có nghĩa là ta sổ toẹt hết tất cả, mà ta phải biết tham khảo, tư duy và chọn lọc để thấy chi tiết nào trong "rừng sử sách" ấy là hợp lý và tiệm cận với sự thiệt nhứt. Tỉ như, lịch sử Việt Nam đương đại, có "cậu bé đuốc sống Lê Văn Tám hay không?! vậy.
Phần nầy xin mời coi thêm "Lịch sử nội chiến ở Việt Nam từ 1771 đến 1802" của Tạ Chí Đại Trường, phần Mở đầu và Chương 1.

2./ Đặc biệt, "ngụy triều" Nguyễn Tây Sơn, sau khi bị triều Nguyễn Gia Miêu tiêu diệt, sách vở, của cải, tiền tài, vật dụng của "ngụy" đều bị "chánh triều" tịch thu: "Ngày Mậu Dần, thâu phục Kinh Đô. Giặc nghe đại binh đến, bỏ chạy cả, lấy được hết thảy thuyền và khí giới; đại binh kéo thẳng vào Phú Xuân, Quang Toản đem đồ quý báu bỏ thành chạy ra Bắc; Ngài ngự vào thành coi khắp các cung khuyết, lấy được 13 cái ngụy ấn, 33 bản ngụy sách; niêm phong kho tàng, tịch biên tiền của, cấm quân không được nhiễu hại, để cho yên dân." (Quốc Triều Chánh biên của Quốc sử quán triều Nguyễn).
Lại nữa, triều Nguyễn Gia Miêu cai trị từ 1982 đến 1945, rồi từ 1945 đến nay, là chánh quyền đương đại,mà những cuốn sách sử như "Lịch Sử Nội Chiến Ở Việt Nam Từ 1771 Đến 1802" (của Tạ Chí Đại Trường cũng bị cấm đọc đến những 20 năm từ sau 30/4/1975) thì đâu là những sử liệu "chánh thống" và khả tín!

3./ Một điều nữa là họ tên của các nhơn vật lịch sử ngoài việc không thống nhứt do cách đọc âm Việt từ chữ Hớn đã khác nhau thì còn việc biên chép cũng có khác nhau. Tỉ như ông Ngô Thì/Thời Nhậm/Nhiệm thì sử nhà Nguyễn Gia Miêu ghi là:
"Tháng 2, giải ngụy Thượng Thơ Ngô Nhậm, Phan Huy Ích, Nguyễn Gia Phan đem về Bắc thành. Quan Bắc thành tâu rằng: "Ngụy quan ra thú thời tha, đã có minh chiếu rồi, xin tha cho bọn Ngô Nhậm khỏi giết, nhưng phải đánh đòn để cho biết xấu". Truyền chỉ đem bọn ấy đến trường học phủ Phụng Thiên, kể tội mà đánh; Nhậm bị đánh chết". (Quốc triều Chánh biên của quốc sử quán triều Nguyễn).

4./ Đối với trường hợp của nhơn vật Võ(Vũ) văn Dũng(Dõng), chữ Hớn đều viết như nhau: 武 文 勇.
Cũng có thể "Ngụy triều Tây Sơn" có 2 ông Dũng/Dõng, đều là 2 nhơn vật kiệt xuất.

a./ Ông Dũng/Dõng ở Hải Dương, chỉ có thành tích đi sứ sang Tàu, ngoài ra chưa thấy công trạng gì đặc sắc và cũng chỉ phục vụ cho "ngụy triều" sau nầy, chưa phải là bậc khai quốc công thần. Ông nầy không bị "chánh triều" bắt hay giết hoặc "chiêu hồi chánh triều". Sử của "chánh triều" (chắc ăn nhứt) không ghi, vì đối với nhơn vật tầm cỡ như ông Dũng/Dõng ở Tây Sơn - Bình Định thì họ đã biên chép ra rồi.
Phân tách thêm e sẽ đụng chạm đến gia phả, hậu duệ của ông và những người ủng hộ nhơn vật nầy!

a./ Ông Dũng/Dõng ở Tây Sơn - Bình Định, thì "Quốc triều chánh biên" biên chép khá nhiều:
- "Ngài nghe Tư Khấu giặc là Võ Văn Dõng giết cha con Thái sư Bùi Đắc Tuyên và Ngô Văn Sở, Ngài dạy các tướng rằng: "giặc chém giết nhau, có thể thừa cơ được"."
- "Tháng 5, quân ta đến gần thành Quy Nhơn; Trần Quang Diệu, Võ Văn Dõng đi đến tỉnh Quảng Nghĩa, nghe quân ta giữ tại xứ Tân Quan, đều bỏ thuyền lên bộ, kéo đi hơn 20.000 quân, Diệu ở ngoài đèo Bến Đá giả làm thanh thế, Dõng đem quân đi xuống Chung Xá mưu lên đánh quân ta;..."
- "Nguyễn Quang Toản đem lính Thuận Hoá vào cứu. đóng tại sông Trà Khúc, thường dục các tướng tới xâm. Trần Viết Kiết nói rằng: "bây giờ trái gió, đánh thủy không đươc"; bọn Trần Quang Diệu, Võ Văn Dõng xin Quang Toản về Thuận Hóa, Quang Toản trở về, Diệu, Dõng cũng về Quảng Nam, giao Nguyễn Văn Giáp giữ Trà Khúc ..."
- "Năm Tân Dậu thứ XXII, tháng giêng, quân thủy ta đánh giặc ở cửa Thi Nại. Nguyên trước khi Võ Văn Dõng đem hai chiếc thuyền hiệu Định Quốc và hơn 100 chiếc thuyền chiến, đậu ngang cửa biển; lại lập hai đồn bên cửa biển: bên tả tại Nhạn Châu, bên hữu tại núi Tam Tòa; hai đồn ấy đều đặt súng lớn để chống cự quân ta. Đến bây giờ các đạo quân ta đều sắm đồ hỏa công đủ hết; canh ba đêm 16, Ngài sai Nguyễn Văn Trương chèo thuyền nhỏ lén vào nơi Hổ Cơ đốt đồn thủy giặc; Võ Di Nguy đem mấy chiếc thuyền lớn xông tới, Văn Duyệt theo sau; Nguy bị đạn chết, Duyệt không ngó đến, càng gắng sức đánh, từ giờ Dần đến giờ Thân đốt phá hết thuyền giặc; ai cũng khen trận ấy là "Võ công đệ nhất"."
- "Người xã Ngọ Xá (thuộc huyện Nông Cống) là Phạm Ngọc Phát, Phạm Ngọc Thụy bắt Võ Văn Dõng và ba người bộ hạ, giải đến Hành tại, Ngài truyền đóng xiềng nghiêm giam."

Như vậy, nhơn vật Dũng/Dõng ở Tây Sơn - Bình Định là có thiệt 100%, là 1 danh tướng thuộc hàng khai quốc công thần của "ngụy triều". Ông đã bị "chánh triều" bắt nhốt, không thấy nói đưa đi cải tạo hay giết chết, nếu có thì họ đã kể ra rồi, tỉ như ông Nhậm/Nhiệm bị làm nhục và đánh cho chết họ cũng đã kể vậy.
Như vậy, kết hợp với thiệt tế ông từ trần khi về già, có mồ mả ở quê hương, thì việc ông trốn thoát, không bị hành hành hình, cũng là chắc cú 100% vậy.

Còn việc ông nầy có là "tướng cướp" mà chắc chắn là cướp ở đây là "những tên trộm cướp nhân đức" như dân chúng đặt cho (Coi "Lịch sử nội chiến ..." của Tạ Chí Đại Trường).Tất nhiên chỉ "cướp" và "giặc" khi Nguyễn Tây Sơn chưa tụ nghĩa và sau khi Nguyễn Gia Miêu thắng cuộc.

p/s: Tui có sẵn bản "Quốc Triều Chánh biên ..." và "Lịch sử nội chiến ..." vị nào chưa có hoặc cần tham khảo thêm ở đây:

Thứ Năm, 1 tháng 10, 2015

VĨNH BIỆT THẦY ĐOÀN THẾ NHƠN!


          Mấy  hôm nay một số trang mạng đưa tin nhà văn Võ Phiến hoặc Tràng Thiên là bút danh của Thầy Ðoàn Thế Nhơn - nhà văn ở miền Nam trước năm 1975 đã qua đời vào lúc 7 giờ tối Thứ Hai 28 tháng 9 năm 2015, tại bang California - Hoa Kỳ, hưởng thọ 90 tuổi.
 CÁO PHÓ của gia đình nhà văn Võ Phiến (Đoàn Thế Nhơn)
       (Coi ở đây)
          Mặc dầu tùy bút và tạp văn  của ông đã được Nhà nước VN XHCN cho xuất bản 2 tác phẩm là Quê hương tôi Tạp văn Tràng Thiên, dưới bút hiệu Tràng Thiên, nhưng, theo báo “Nhân Dân”, “Cơ quan Trung ương của đảng Cộng sản Việt Nam, Tiếng nói của Đảng, Nhà nước và Nhân dân Việt Nam” thì “Văn nghiệp của Võ Phiến khá phức tạp …”.

          Kẻ  nói nầy, người nói khác, “bỉ viết thị, thử viết phi”, nhưng nói gì thì nói, ông vẫn là một nhà văn nổi danh, khá nhiều người biết tiếng. Đối với tôi, so với những người đồng trang lứa, là một trong số, có lẽ không nhiều, người biết đến ông sớm nhứt. Biết đến ông khi tôi vừa  6, 7 tuổi, tôi biết đến ông, không phải là một nhà văn mà là Thầy giáo Đoàn Thế Nhơn.

          Chuyện là như vầy. Tuy không phải là đích tôn của ông Cố, ông Nội, nhưng tôi là đứa cháu trai lớn nhứt nên gia đình rất quan tâm chăm sóc. Riêng việc học chữ, từ vỡ lòng đến lớp Tư (lớp 2 bây giờ) gia đình tự chỉ dạy và cho đến học ở nhà một ông giáo làng, cách nhà khoảng 200 mét, chớ không cho đến trường. Cho nên, khi biết đọc, biết viết, tôi chỉ được đọc sách báo có ở nhà. Được một cái, về báo thì Ba tôi đặt báo tháng, tờ nhựt báo (ở nhà kêu là “nhựt trình”) “Cách mạng Quốc gia”, hồi đó tôi không quan tâm gì đến tin tức, xã luận mà chỉ thích truyện “Phong Thần”, “Lỗ Bình Sơn” và truyện trinh thám của Phạm Cao Củng, ... Về tạp chí thì có tuần san (hay bán nguyệt san hoặc nguyệt san, tôi không nhớ chánh xác) “Hương quê”, với những truyện ngắn của Bình - nguyên Lộc, với những phóng sự về cuộc sống, sanh hoạt của đồng bào “Nam kỳ - Lục tỉnh” của Trường Cao Phong, … Về báo ảnh thì có “Thế giới tự do”, được phát không, do Ba tôi, nhờ làm công tác Thông tin mà có được,  đưa về, … Về  sách vở của Bác và Ba tôi để lại khá nhiều, đa phần là sách vở bằng  giấy “củ lang”, loại giấy sản xuất bằng thủ công, thô, nhám như “bánh tráng củ lang”, trong thời kháng chiến. Ấn tượng nhứt là mấy quyển vở học môn Quốc văn của Bác tôi có ghi “Thầy: Đoàn Thế Nhơn, Trò: Trần Minh Triết”. Tôi ấn tượng và còn nhớ mãi đến bây giờ là do ở đó có mấy bài bình giảng về tác phẩm “AQ Chính truyện của Lỗ Tấn”. Bây giờ biết rồi thì không thấy lạ chớ hồi đó AQ, một cái tên thấy rất là kỳ, tôi phải hỏi Ba tôi, được ông cho biết đó là tên của 1 tác phẩm của 1 ông nhà văn Ba Tàu.

          Đấy, tôi biết về Thầy giáo Đoàn Thế Nhơn là như vậy. Sau này mới biết thêm ông là công chức khi ông đảm nhận chức vụ Trưởng Ty Thông tin Bình Định lúc Ba tôi làm nhơn viên ngành Thông tin của Chánh quyền VNCH. Rồi sau nữa là “nhà văn”, là “gián điệp”, là “biệt kích”,… đến lúc nầy thì nhiều người biết nhiều và biết rõ hơn tôi rất nhiều! …

          Bây giờ, ông vừa qua đời thì người học trò học môn Quốc văn của ông, khi ông dạy học ở trường  Trung học Bình dân thời Việt Minh, là Bác tôi đã mãn phần hơn 4 năm!

          Xin được thắp một nén tâm nhang để kính vĩnh biệt Thầy Đoàn Thế Nhơn!
          Nguyện cho Hương linh Cụ Phật tử Pháp danh Nhật Trí được Vãng sanh về Phật quốc!



Thứ Năm, 10 tháng 4, 2014

Một họa sĩ gốc "Đất Võ Trời Văn" lập nghiệp và thành danh nơi "Thần Kinh Thanh Lịch"

          Đó là Họa sỹ Đặng Mậu Tựu: 
 
          Hiện tại, họa sĩ Đặng Mậu Tựu đang thực hiện triển lãm tranh "NHỮNG MẢNH RỜI KÝ ỨC", gồm 29 bức,  lấy cảm hứng từ những suy nghĩ, cảm nhận về ký ức của chính tác giả đã khai mạc chiều 07/04 và dự kiến kéo dài cho đến 14/4/ 2014 tại Trung tâm Nghệ thuật Lê Bá Đảng. Đây là lần đầu tiên TTNT Lê Bá Đảng kết nối để tổ chức triển lãm cho một cá nhân. Triển lãm này cũng là hoạt động hưởng ứng Festival Huế 2014. 

          Với chất liệu sơn dầu, 29 bức tranh của họa sĩ Đặng Mậu Tựu có thể là một câu thách đố những ai thích cảm nhận chiều sâu và sự tinh tế của nghệ thuật đương đại.

          Tự nói về “Những mảnh rời ký ức”, họa sĩ Đặng Mậu Tựu cho biết: “Tôi không cảm thấy mình quên, cũng không thấy mình nhớ, mà trong cái mơ hồ, tất cả đều là hình như… Hình như là khúc quành của dòng sông, là cánh đồng mùa xuân, là mưa ở một góc thành phố, là sắc rêu phong ở bờ tường thành cổ, là câu chuyện buồn vui dang dở, là hạnh phúc đầy tràn, cả những niềm đau quặn thắt ở nơi những thân phận đầy bi thương mà mình đã gặp, cả những giấc mơ nửa chừng, có cả bạn bè, những người thân yêu và những người thù ghét mình… Tất cả đều không trọn vẹn, có cái còn nhìn rõ, có cái vụn vỡ tan hoang. Và rồi tôi đã nhặt nó để tái hiện, không chắp lại thành khuôn hình vốn có mà cứ nguyên vậy để chiêm nghiệm, xuýt xoa tiếc nuối hay ân hận, ăn năn với những cảnh cũ việc xưa...”. 
  
           Giới thiệu với mọi người họa phẩm "Hồn nhiên sơn cước", một trong số 29 bức tranh sơn dầu mà họa sĩ Nguyễn Mậu Tự đang trưng bày tại triển lãm:

           P/s: Cũng xin được giới thiệu thêm với quý thân hữu, họa sĩ Đặng Mậu Tựu là người em bà con bên vợ của tôi:


Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2013

Gương người tốt việc tốt!

      Trong khi ở nhiều nơi khác "Thấy người đi đường gặp tai nạn, bị cướp giật tiền, hàng hóa rơi đổ... nhiều người đã không ra tay cứu giúp mà còn lợi dụng để hôi của" (Coi ở đây)
      Còn ở quê tôi thì khác hẳn:
       Một đoạn trên đường Trần Hưng Đạo, thành phố Quy Nhơn hư hỏng hơn một năm qua, nhân dân đi lại bị tai nạn thường xuyên:

       Nhân dân kiến nghị với chánh quyền nhưng chánh quyền không sửa chữa, chánh xác là sửa chiếu lệ:

      Dân phải chận Cảnh sát Giao thông, chận Cơ quan Giao thông để thông báo nhưng cơ quan chức năng vẫn không sửa chữa.
      Để người đi đường thấy, biết hầu tránh những "hầm hố tử thần" này, ông UNG NGỌC MẪN, ngụ ở số nhà 1209, đường Trần Hưng Đạo, TP. Quy Nhơn phải dựng những dấu hiệu cảnh báo tự tạo những nơi đường bị hư hỏng:

      Đặc biệt ấn tượng là tai nạn thường xuyên xảy ra gây thương tích cho người đi đường nên ông UNG NGỌC MẪN, một thợ sửa chữa xe motor, đã mua sắm thêm bông băng, thuốc sát trùng, ..., phải kiêm thêm người "y tá bất đắc dĩ", để "sơ cứu" giúp người bị tai nạn:

     Thiệt đúng là một tấm gương "người tốt việc tốt"!
    
     Hoan hô nhân dân ta! Hoan hô đồng bào của ta!
    
     Quả nhân dân ta là người chủ thiệt sự của đất nước nầy. Cán bộ, công chức của Đảng và Nhà nước, mặc dù họ là những người đầy tớ trung thành, cũng không thể chăm lo mọi sự chu đáo cho chủ nhân được!


Thứ Năm, 26 tháng 9, 2013

Đại Giới Đàn: Trường "tuyển người làm Phật"!

     Phật Giáo đã trở thành một trong ba tôn giáo lớn trên thế giới. Đặc biệt, ở Việt Nam ta hiện nay Phật Giáo có ảnh hưởng rất lớn, từ văn hóa tinh thần đến vật chất, từ "đại gia" đến "đại quan", nhiều người đã "chắp tay, quỳ gối, cúi đầu" trước bàn thờ Phật và Chư Tăng.  Đây là thành quả vĩ đại của hành trình hoằng hóa, không ngại khó khăn không từ khó nhọc của nhiều thế hệ Tăng già Phật Giáo những người con ưu tú của Đức Phật.

     Tất cả những ai là con của đức Phật, muốn trở thành thành viên chính thức của Tăng đoàn Phật Giáo nếu như chỉ “Thế phát nhiễm y” thì chưa đủ mà phải trải qua  một quá trình tu tập được sự chứng nhận của Tăng đoàn, thọ lãnh những Giới Pháp của Phật thì mới cụ túc điều kiện trở thành Tăng sĩ Phật Giáo chính thống, dự vào hàng Tăng Bảo thọ sự cung kính cúng dường của Nhơn Thiên, quá trình đó được tôn xưng là Đại Giới Đàn hay là Tam Đàn Đại Giới.

     Đại giới đàn được xem là một “trường tuyển người làm Phật” để các vị xuất gia thọ giới Tỷ-kheo, Tỷ- kheo Ni, Sa di, Sa di Ni, Thức xoa, là kỳ thi khảo hạch và trắc nghiệm kiến thức Phật pháp theo từng phẩm vị mà các giới tử xin thọ. Sự kiện này được người tu học xem là cột mốc quan trọng, đánh dấu một bước ngoặc lớn lao trên con đường tu học của mỗi người.
 
     Năm 2013 này, tại Bình Định, Đại Giới Đàn do GHPGVN tỉnh mở từ ngày 21 tới 23-9-2013 có danh xưng là "ĐẠI GIỚI ĐÀN KẾ CHÂU" tỉnh Bình Định, tại tổ đình Long Khánh (TP .Quy Nhơn - dành cho Tăng) và chùa Tâm Ấn (TP. Quy Nhơn - dành cho Ni). Đại Giới Đàn Kế Châu sẽ truyền giới cho 327 giới tử xuất gia, gồm tỳ kheo, tỳ kheo ni, thức xoa ma ni, sa di, sa di ni ở Bình Định, Phú Yên, Gia Lai, Kon Tum, Đắk Lắk, Đắk Nông, Quảng Ngãi, Quảng Nam. Ngoài ra, còn có 1.533 giới tử tại gia cũng được truyền giới tại Đại Giới Đàn lần này.
 
     Riêng tôi, rất đỗi vui mừng vì có đứa cháu xuất gia tu học Phật Pháp, được thụ giới ở đây.

      Sau đây là vài hình ảnh :
       Ấn tượng nhứt là hằng trăm tân Tỳ Kheo Tăng, Ni đã phát nguyện Tấn Hướng (người phát tâm "tấn hương" (còn gọi "đốt liều" tự nguyện đốt từ một liều hoặc ba liều hoặc nhiều hơn trên đỉnh đầu. Sau khi tấn hương xong, liều hương sẽ cháy thủng một phần da đầu, về sau để lại những vết sẹo hình chấm tròn trên đỉnh đầu rất ấn tượng) cúng dường chư Phật:
.
 Coi thêm vài thông tin có liên quan: 
- "Nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng tham gia cầu siêu ..." ở đây. 
- "...Hàng ngàn SV HS Việt Nam XHCN lên chùa học đạo của Đức Phật" ở đây. 
- "Người Cộng Sản không vô thần ...!..." ở đây.
- "Đại gia Bình Định: Mộ Đạo Phật!" ở đây.
- "Đại gia Bình Định: Huỳnh Uy Dũng mộ Đạo Phật!" ở đây.
- "Đức Phật muôn năm!" ở đây.
- "Chào mừng sinh nhựt Đức Phật!" ở đây.

Chủ Nhật, 7 tháng 7, 2013

Đánh giá về vai trò của chúa Nguyễn và triều Nguyễn

UPDATE 06/7/2013: 
     Rồi cũng đã có chuyển biến! Ngày 02/7/2013, báo Bình Định có bài "Tìm hiểu nhân vật lịch sử Ngô Tùng Châu", đã nêu lên được: "Mặc dù sinh quán của ông là Bình Định, sự nghiệp công danh của ông cũng để dấu ấn tại Bình Định, thế nhưng về thân thế sự nghiệp nhân vật lịch sử Ngô Tùng Châu trong sử sách ghi chép quá ít. Với những tư liệu mới của dòng tộc cung cấp, sẽ giúp chúng ta, những thế hệ mai sau hiểu về ông nhiều hơn."

     Đặc biệt bài báo còn cung cấp cho độc giả một thông tin khá "độc đáo""Sau ngày giải phóng, Lăng Ngô Tùng Châu được trưng dụng làm trụ sở UBND xã Cát Tài đến ngày nay."!

ORIGINAL POST, 01/7/2011:
(Bài tham góp trên Diễn đàn "Bình Định FFC": ở đây)

     Nên chăng cần có đánh giá khách quan để vinh danh tài năng và tiết nghĩa của những người con đất Bình Định từng là danh thần của chúa Nguyễn và triều Nguyễn Gia Miêu?
    
     Đã có Hội thảo “Chúa Nguyễn và vương triều Nguyễn trong lịch sử Việt Nam”:



     Như vậy, liệu ta có nên "khách quan, trung thực, công bằng" để nhìn nhận và đánh giá lại, ít nhất là về tài năng, nghĩa khí và lòng trung liệt, của những người  con đất Bình Định đã từng phục vụ cho chúa Nguyễn và triều Nguyễn, như: Châu Văn Tiếp, Lê Chất, Ngô Tùng Châu, Đặng Đức Siêu (ở đây, hoặc ở đây), v.v...

Thứ Hai, 23 tháng 7, 2012

Nghe nhà văn Nguyễn Mộng Giác nói!

     Nhiều người trong chúng ta đã đọc: Thầy Nguyễn Mộng Giác viết hoặc người khác viết về Thầy. Nhưng, chắc chắn cũng có nhiều người chưa được nghe Thầy nói.

     Hôm nay, lục lại vài tư liệu cũ, tình cờ thấy được audio của nhà nghiên cứu - phê bình văn học Thụy Khuê - Vũ Thị Tuệ phỏng vấn nhà văn Nguyễn Mộng Giác, đã phát thanh trên RFI vào ngày 20/02/2008. Xin được giới thiệu để mọi người có thể nghe cho biết:

Bài có liên quan: "Kính tiễn Thầy".

Chủ Nhật, 8 tháng 7, 2012

Kính tiễn Thầy!

     Theo Cáo phó của tang gia thầy Nguyễn Mộng Giác, chiều nay, 08/7/2012, tại Westminster, California, USA, sẽ tiến hành Lễ Hỏa Táng thi hài Thầy.
     
      Nam Mô A-Di-Đà Phật!

     
     Xin thành kính thắp nén tâm hương để kính tiễn thầy giáo Nguyễn Mộng Giác, Phật tử Pháp danh Thiền Ngộ, về Tây Phương - Lạc Quốc, Tịnh Thổ - An Bang!

     Thầy đã sống và với những gì Thầy đã làm nơi trần thế ô trọc này, cũng như Thầy đã biết quay về nương dựa nơi ba ngôi Tam Bảo, chắc chắn rằng khi rời bỏ nó Thầy sẽ thư thái, an nhiên về miền Cực Lạc!

     Thành kính chia buồn cùng cô Diệu Chi và Quý tang quyến.

     Vĩnh biệt thầy Nguyễn Mộng Giác! Người thầy giáo, dẫu thời gian em được thụ học môn Việt Văn do Thầy giảng dạy tuy ngắn ngủi, chỉ 1 niên khóa, nhưng đã giúp cho em có được một hành trang quý báu về phương pháp nhận định, đánh giá và tư duy trong cuộc sống, đặc biệt là trong lĩnh vực văn học.

     Cho đến phút này, em vẫn còn nhớ như in những điều Thầy đã từng dạy:

         - Cảm thụ văn chương, phải biết suy xét, cho dù là tác phẩm tả chân, cho dù tác phẩm thuộc loại "nghệ thuật vị nhân sinh", vì tính nghệ thuật, vì cảm xúc, cảm hứng,... không phải bao giờ tác giả cũng diễn tả như chụp ảnh - không dàn dựng, bối cảnh, sự vật hoặc nhân vật,... Cứ nhớ mãi lời bình về cảnh thu qua mấy thi phẩm điển hình của thi nhân VN ta của Thầy.

         - Nghị luận văn chương hay luân lý - xã hội, không nhất thiết phải theo trào lưu mà phải từ nhận định của mình, nhưng cái tối quan trọng là phải có luận cứ và minh chứng,... Em còn nhớ mãi lời phê của Thầy về bài văn tập viết tiểu luận đầu tiên của em !

          - .....
     
     Ba mươi chín năm trước, rời "Quang Trung Bình Khê", nhờ thầy A, em đến "Tăng Bạt Hổ" chỉ được 1 tháng. Chắc  không có "duyên"!

     Nhờ thầy Liễn, thúc phụ của Thầy, em đến "Tây Sơn Qui Nhơn", và "trụ" được ở đó. Do vậy, em được học môn Việt Văn do Thầy giảng dạy.

     Lúc bấy giờ Thầy là đương kim Chánh Sự Vụ Sở Học Chánh tỉnh Bình Định. Là quan chức cao cấp nhứt của ngành giáo dục tỉnh nhà, nhưng Thầy rất giản dị. Trong khi vài giáo sư khác cỡi xe hơi đi dạy thì Thầy đến trường bằng chiếc Lambretic trắng và cái cặp da màu nâu cũ kỹ. Cứ nhớ hoài hình ảnh Thầy "phì phèo" điếu thuốc lá capstan loại thường, mỗi khi học trò làm bài,...

     Thiệt tình, trong cái tình cảm kính yêu, quý mến của em đối với Thầy, ngoài tình cảm thầy - trò, còn có chút ít gì đó là niềm tự hào, hãnh diện về một con người nổi tiếng xuất thân từ đất "non Tây", quê hương của Thầy và cả của em!

     Kính vĩnh biệt Thầy!

Thứ Tư, 29 tháng 2, 2012

Đúng là "Văn dĩ tải đạo" (cả 道 lẫn 盜 )!

 Hay "gà nhà bôi mặt đá nhau"!
Hay không phải "nẫu nói xấu ta" mà là "ta đá ta"!

       Original Post: 29/2/2012:

- Bên này nói: "...“nhà nghiên cứu Vũ Ngọc Liễn” đạo văn của các nhà thơ Xuân Diệu, Hoàng Trung Thông, và các nhà nghiên cứu Tống Phước Phổ, Mạc Như Tòng…" (Coi chi tiết và đầy đủ ở đây). 
- Bên này nói lại (Update 01/4/2012): Nhà nghiên cứu Vũ Ngọc Liễn không đạo văn.
(Coi chi tiết và đầy đủ ở đây).

- Bên kia nói: "Vừa qua trên báo Tiền Phong ngày 19/2/2012 có đăng bài “Âm mưu giật giải nhờ… đạo văn người đã khuất” của tác giả Minh Tâm (MT). Bài viết dựng nên nhiều chi tiết không đúng sự thật, đánh lừa người đọc, nhằm xuyên tạc bôi nhọ cá nhân nhà nghiên cứu Vũ Ngọc Liễn xung quanh tác phẩm Đào Tấn Thơ và Từ (NXB Sân Khấu 2003)." (Coi chi tiết và đầy đủ ở đây hoặc ở đây).  

       Update: 08/3/2012:

       Update: 08/3/2012:   
   Nhà văn Lê Hoài Lương: "... Xin khép lại bài viết bằng nhận xét của nhà thơ Thanh Thảo in trong cuốn “Góp nhặt dọc đường”: “Gọi Vũ Ngọc Liễn là “Nhà Đào Tấn học” không chỉ vì Ông có nhiều tác phẩm nghiên cứu về Đào Tấn, mà chính vì Ông đã chọn Đào Tấn và nghệ thuật Tuồng của Cụ Đào như một nghiệm sinh của mình. Vũ Ngọc Liễn đọc Đào Tấn, học Đào Tấn, nghiên cứu Đào Tấn và cuối cùng Ông chiêm nghiệm Đào Tấn, rồi có thể Ông thiền Đào Tấn, thường khi là với một nụ cười lặng lẽ. Nó mất của Ông cả đời. Và được cho Ông cũng cả đời người”.
      Ông đã cười khi biết mình bị bôi nhọ. Và tôi viết bài này trả lời cho câu hỏi nhiều phẫn nộ, bức xúc của bạn bè khắp nơi khi thấy ông bị xúc phạm!" (Coi chi tiết và đầy đủ ở đây) 

       Update: 02/9/2012: 
    Cuối cùng rồi Giải thưởng Nhà nước cũng được trao cho nhà nghiên cứu Vũ Ngọc Liễn vào ngày 2.9.2012: 
 

Thứ Hai, 20 tháng 2, 2012

Phải chăng Nẫu đang "nói xấu" nền công nghiệp và nhà văn hóa người Bình Định?

Hãy cảnh giác! Có tờ báo, tuy rất chánh thống, nhưng đã viết như vầy:

1./ Cụm công nghiệp làm dân… ngất xỉu
     Khi khói bụi từ cụm công nghiệp Gò Đá Trắng (tỉnh Bình Định) nghi ngút bốc lên rồi bay xuống khu dân cư ở Tây Phương Danh thì có 2 phụ nữ bị ngất xỉu phải đưa đi cấp cứu. Sau đó, hơn 50 hộ dân ở Tây Phương Danh đồng ký đơn gửi đi các cơ quan chức năng từ tỉnh đến thị xã khiếu nại nhưng tới giờ vẫn chưa được giải quyết thấu đáo.
     Hơn hai năm qua, người dân phường Đập Đá (thị xã An Nhơn, tỉnh Bình Định) phải “gồng mình chịu trận” sống chung với khói, bụi, rác thải… do các cơ sở, nhà xưởng tái chế phế liệu, đúc và gia công kim loại… tại Cụm công nghiệp (CCN) Gò Đá Trắng gây ra. Bất bình, người dân đã phản ánh với nhiều cơ quan chức năng của địa phương nhưng vẫn chưa được giải quyết thấu đáo.... (Coi: Nguyên bổn và đầy đủđây)

2./ Nhà nghiên cứu Vũ Ngọc Liễn bạo gan đạo văn của nhà thơ Xuân Diệu và Hoàng Trung Thông, "Âm mưu giật giải thưởng Nhà Nước 2011"!?
     Độ nửa năm trở lại đây, bỗng dư luận rộ lên vấn đề “nhà nghiên cứu Vũ Ngọc Liễn” đạo văn của các nhà thơ Xuân Diệu, Hoàng Trung Thông, và các nhà nghiên cứu Tống Phước Phổ, Mạc Như Tòng…
     Thật khó tin. Xuân Diệu, Hoàng Trung Thông, nổi tiếng lừng lững như thế, ai nỡ và dám ăn cắp!? Nhưng tìm hiểu mới thấy là có cơ sở....(Coi: Nguyên bổn và đầy đủđây, hoặc ở đây)
     (Vụ này đã cập nhật ở đây )

Thứ Bảy, 3 tháng 12, 2011

Đại gia Bình Định: Tiến sĩ Nguyễn Hữu Lệ với Công ty phần mềm lớn nhất VN

                     Đôi lời "phi lộ": Có thể Tiến sĩ - Doanh nhân Nguyễn Hữu Lệ chưa có tài sản thuộc hàng "top 5, top 10,...", hoặc bằng "5%, 10%,... đất nước Việt nam", hoặc sở hữu phi cơ riêng, hay xe hơi hoặc địa ốc cỡ nhất nhì ở Việt Nam, ... như những "đại gia" khác. Nhưng với những gì vị Tiến sĩ - Doanh nhân này đạt được, tôi xin được mạn phép xếp ông vào tầng lớp "đại gia" của người gốc Bình Định.
     "Hình ảnh ông Lệ diễn thuyết bằng tiếng Việt “hơi cà lăm” đã trở nên quen thuộc trong giới CNTT TP.HCM, nhưng có một điều là bao giờ ông cũng nhận được những tràng vỗ tay tán thưởng kéo dài bởi nó toát lên sự trải nghiệm, nhiệt huyết và đam mê của một người còn ấp ủ nhiều ước vọng..."
     Quý vị ghé mắt dòm sơ mấy nét "chấm phá" sau đây, chắc cũng không thể không "đồng thuận"!
  
Update (29/5/2016): 
"Người anh cả của ngành gia công phần mềm Việt Nam"


Update (10/8/2015):
           "...Ông đã góp phần đưa ngành gia công phần mềm VN ghi tên trên bản đồ công nghệ thế giới.
           ... Từ con số 6 chuyên viên phần mềm khi thành lập đến nay TMA Solutions đã có 1.800 kỹ sư đang làm việc tại 6 cơ sở ở TP.HCM. (và 4 chi nhánh ở nước ngoài (Vermont – Mỹ, Ottawa – Canada, Galway – Ireland, Melbourne – Úc). Là đối tác của nhiều tập đoàn lớn từ Canada, Mỹ, Pháp, Úc, Nhật..., công ty được các khách hàng đánh giá cao về năng lực.
           Năm 2002, dù TMA Solutions chưa có tới 200 kỹ sư nhưng đã được Hãng tư vấn độc lập Mỹ - Aberdeen nêu tên trong bản báo cáo "Gia công phần mềm xuất khẩu: các trường hợp tốt nhất". Đây là lần đầu tiên một công ty phần mềm VN lọt vào danh sách 15 công ty gia công phần mềm tốt nhất thế giới, đứng cạnh các tập đoàn gia công phần mềm hàng đầu như: Infosys, TCS, Wipro của Ấn Độ, Xansa của Trung Quốc...
           Đầu năm nay, Trung tâm R&D của TMA đã mở thêm văn phòng mới tại Thung lũng Silicon (Mỹ) để quảng bá các công nghệ đã được trung tâm đầu tư nghiên cứu và tìm kiếm các đối tác công nghệ mới. ..." Coi chi tiết ở đây
           Tạp chí Forbes danh tiếng của Mỹ đã khẳng định: Một trong những công ty đi đầu ngành công nghiệp phần mềm tại Việt Nam là TMA ở Thành phố Hồ Chí Minh và ví von: “Nói về sự phát triển công nghệ cao, Thành phố Hồ Chí Minh như một Thung lũng Silicon, còn Hà Nội như thành phố Seattle”. Coi chi tiết ở đây

Coi thêm video clip TMA on CNN

Orginal (03/12/201):
       VÀI NÉT: 1./ về Tiến sĩ Nguyễn Hữu Lệ
                                               (Việt kiều ở Gia-Nã-Đại):
     Sinh năm 1949 ở xã Mỹ Thọ, huyện Phù Mỹ, tỉnh Bình Định; trong một gia đình và một làng quê nghèo khó, đã từng "phải bò mình trên ruộng bùn không có nước để bắt từng con cá" cùng "những cô, cậu bé gầy còm, đen đúa, khắc khổ". Nhưng "nếu không phấn đấu để đạt được kết quả học tập tốt sẽ bị bắt đi lính. Do vậy, thi đậu tú tài 1 đạt loại ưu (giỏi), thi tú tài 2 cũng đạt loại ưu; đạt được 3 học bổng đi Úc, Mỹ, Nhật".  ông "đã chọn nước Úc". (Những đoạn "..." là lời kể của Tiến sĩ - Doanh nhân Nguyễn Hữu Lệ)
     1965: du học ở Úc-Đại-Lợi, tốt nghiệp đại học ngành điện.
     1977: nghiên cứu và giảng dạy ngành công nghệ thông tin, nhận học vị Tiến sĩ chuyên ngành viễn thông tại trường Đại học Adelaide (Úc).
      1978: làm việc tại Công ty Viễn thông Nortel (Canada), một công ty viễn thông hàng đầu thế giới ở vị trí chuyên viên kỹ thuật. Sang Nhật làm Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu của Nortel tại Nhật.
      1993: Phó Chủ tịch Tiếp thị Toàn cầu của Nortel.
     2000: Tổng Giám đốc Công ty Paragon Solutions châu Á - Thái Bình Dương, phụ trách Paragon  Solutions Việt Nam (PSV) và Paragon Solutions Ấn Độ.  Hàng loạt các chức vụ và cơ quan công tác của ông ở nhiều quốc gia khác nhau là cách ông Lệ học hỏi kinh nghiệm công nghệ khoa học tiên tiến ở các nước phát triển để mong một ngày trở về VN.
      2001 đến nay: Chủ tịch TMA Solutions - công ty gia công phần mềm có qui mô lớn nhất Việt Nam hiện nay.
                            2./ về Công ty TMA Solutions: