ĐÔNG CẢM
Thời tiết mang về chút khí đông. Lạnh se tô điểm má em hồng.
Mím môi háo hức vầng dương ngắm.
Nháy mắt ngất ngây ánh nguyệt trông.
Trà nhấp vài ly nghe ấm dạ.
Rượu tu dăm chén thấy say lòng.
Áo cơm..., lắm lúc quên ngày tháng!
Chợt tỉnh, vỡ òa muôn sắc - không!
ĐỖ KINH THI
(Sài Gòn - Lập đông Canh Dần - 2010)
ĐÔNG
(NGUYỄN ĐÌNH THI Họa lại bài "Đông cảm" của ĐỖ KINH THI)
Cứ hết vàng Thu - lạnh xám Đông.
Trắng Hè nối bước ấm Xuân hồng.
Quên quên, nhớ nhớ! Ờ... Mùa tới,
Đến đến, đi đi! Chẳng ngóng trông.
Kinh kệ vài hồi nghe nhẹ óc,
Sách thơ mấy quyển thấy yên lòng.
Loay hoay, lẩn quẩn đời trần tục.
Chợt nở hoa sen! buông Sắc - Không.!
Trắng Hè nối bước ấm Xuân hồng.
Quên quên, nhớ nhớ! Ờ... Mùa tới,
Đến đến, đi đi! Chẳng ngóng trông.
Kinh kệ vài hồi nghe nhẹ óc,
Sách thơ mấy quyển thấy yên lòng.
Loay hoay, lẩn quẩn đời trần tục.
Chợt nở hoa sen! buông Sắc - Không.!
NGUYỄN ĐÌNH THI
MÙA ĐÔNG
(PHAN TRƯỜNG NGHỊ Họa lại bài "Đông cảm" của ĐỖ KINH THI)
Thay mùa lá đổi úa trời đông.
Đất khách mênh mông khói bụi hồng.
Nẻo lối bồng bềnh chân mạnh bước,
Chợ đời phù phiếm mắt buồn trông.
Long đong ngày tháng mòn trang sách,
Lảng đảng hương quê ngấm tấc lòng.
Quẳng giấc hoàng lương về bến nhớ.
Bạn bè xưa cũ có đây không?
Đất khách mênh mông khói bụi hồng.
Nẻo lối bồng bềnh chân mạnh bước,
Chợ đời phù phiếm mắt buồn trông.
Long đong ngày tháng mòn trang sách,
Lảng đảng hương quê ngấm tấc lòng.
Quẳng giấc hoàng lương về bến nhớ.
Bạn bè xưa cũ có đây không?
PHAN TRƯỜNG NGHỊ
ĐÔNG CẢM
(PHAN TRƯỜNG LUẬN Họa lại bài "Đông cảm" của ĐỖ KINH THI)
Năm tháng ngậm ngùi nhuốm gió đông...
Hương sen còn luyến dáng thu hồng.
Bèo mây trăn trở đời tan hợp!
Hôm sớm lỡ làng kiếp đợi trông.
Gió khẽ len song vương vấn ý.
Tình lan theo mộng sắc se lòng.
Đêm đông giá buốt hồn hoang vắng.
Chua xót duyên mình ai biết không?
PHAN TRƯỜNG LUẬNHương sen còn luyến dáng thu hồng.
Bèo mây trăn trở đời tan hợp!
Hôm sớm lỡ làng kiếp đợi trông.
Gió khẽ len song vương vấn ý.
Tình lan theo mộng sắc se lòng.
Đêm đông giá buốt hồn hoang vắng.
Chua xót duyên mình ai biết không?
ĐÔNG CẢM
(KHANG THI họa lại bài "Đông cảm" của ĐỖ KINH THI)
Tuần hoàn thu vãn tiết vào đông.
Tứ quý khứ lai cõi bụi hồng.
Cái gánh phong trần đang trĩu nặng,
Chút duyên hòa xướng vẫn hoài trông.
Đường đời lắm lúc cam đành phận,
Ý đạo nhiều khi nghĩ thẹn lòng.
Nhân quả do nhân tâm tạo nghiệp.
Ẩn trong có đã có mầm không!
KHANG THITứ quý khứ lai cõi bụi hồng.
Cái gánh phong trần đang trĩu nặng,
Chút duyên hòa xướng vẫn hoài trông.
Đường đời lắm lúc cam đành phận,
Ý đạo nhiều khi nghĩ thẹn lòng.
Nhân quả do nhân tâm tạo nghiệp.
Ẩn trong có đã có mầm không!
(PơngDrang - KrôngBút - Daklak)
Họa lại bài "Đông cảm' của Đỗ Kinh Thi:
Trả lờiXóaĐÔNG
Cứ hết vàng Thu - lạnh xám Đông.
Trắng Hè nối bước ấm Xuân hồng.
Quên quên, nhớ nhớ! Ờ... Mùa tới,
Đến đến, đi đi! Chẳng ngóng trông.
Kinh kệ vài hồi nghe nhẹ óc,
Sách thơ mấy quyển thấy yên lòng.
Loay hoay, lẩn quẩn đời trần tục.
Chợt nở hoa sen! buông Sắc - Không.
Họa lại bài "Đông cảm' của Đỗ Kinh Thi:
Trả lờiXóaMÙA ĐÔNG.
Thay mùa lá đổi úa trời đông.
Đất khách mênh mông khói bụi hồng.
Nẻo lối bồng bềnh chân mạnh bước,
Chợ đời phù phiếm mắt buồn trông.
Long đong ngày tháng mòn trang sách,
Lảng đảng hương quê ngấm tấc lòng.
Quẳng giấc hoàng lương về bến nhớ.
Bạn bè xưa cũ có đây không?
Chà! cái anh chàng Nghị này đưa cái điển tích "hoàng lương" khiến mình nhớ lại "chợt tỉnh giấc, nồi kê chưa chín"!
Trả lờiXóaHọa lại bài "Đông cảm" của Đỗ Kinh Thi:
Trả lờiXóaĐÔNG CẢM.
Năm tháng ngậm ngùi nhuốm gió đông...
Hương sen còn luyến dáng thu hồng.
Bèo mây trăn trở đời tan hợp!
Hôm sớm lỡ làng kiếp đợi trông.
Gió khẽ len song vương vấn ý.
Tình lan theo mộng sắc se lòng.
Đêm đông giá buốt hồn hoang vắng.
Chua xót duyên mình ai biết không?
cac bac qua tuoi ngu thap het roi biet duoc menh troi hay sao ma ,bai tho nao cung thay nhung noi niem ray ruc cuoc doi va than phan,neu co dieu kien the nao toi cung lap mot ngoi chua moi cac bac ve lam tru tri nhe
Trả lờiXóaEm mắt biếc ngây thơ ngày hội lớn
Trả lờiXóaKhoé môi cười nắng quái cũng gầy hao
Như cò trắng giữa đồng xanh bát ngát
Ta yêu người vì khoảnh khắc chiêm bao.
của thiền sư TUỆ SỶ
Ðôi mắt ướt tuổi vàng cung trời hội cũ
Trả lờiXóaÁo màu xanh không xanh mãi trên đồi hoang
Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ
Thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn.
Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở
Ðỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan
Cười với nắng một ngày sao chóng thế
Nay mùa đông, mai mùa hạ buồn chăng?
Ðếm tóc bạc tuổi đời chưa đủ
Bụi đường dài gót mỏi đi quanh
Giờ ngó lại bốn vách tường ủ rũ
Suối nguồn xa ngược nước xuôi ngàn.
đó là bài thơ của thiền sư TUỆ SỶ tôi xin phép dăng lên để các bạn thưởng thức nhé
Trả lờiXóaGiới thiệu để các bạn rõ:
Trả lờiXóa"quytu" là nick của phu quân bạn Trương Tuyết Nga đấy!
(Họa lại bài "Đông cảm" của ĐỖ KINH THI)
Trả lờiXóaĐÔNG CẢM
Tuần hoàn thu vãn tiết vào đông.
Tứ quý khứ lai cõi bụi hồng.
Cái gánh phong trần đang trĩu nặng,
Chút duyên hòa xướng vẫn hoài trông.
Đường đời lắm lúc cam đành phận,
Ý đạo nhiều khi nghĩ thẹn lòng.
Nhân quả do nhân tâm tạo nghiệp.
Ẩn trong có đã có mầm không!
KHANG THI
(PơngDrang - KrôngBút - Daklak)
Chào Phan Trường Nghị, 40 năm chưa nay mới "gặp" lại?! Hoàn cảnh này cũng giống như Bảo Châu vậy. Thơ họa là khó mà họa được như Nghị là giỏi lắm đấy. Mình chúc mừng hồn thơ của Nghị. Còn bài Mùa Xuân và phố chiều, mình viết cho thư pháp thơ Nguyên tiêu, theo yêu cầu, cho nên mới ghi như vậy, như Nghị đã doán đúng. Nhân nắm mới Tân Mão, chuc Nghị và gia đình an vui, hạnh phúc. Thân, HKB.
Trả lờiXóa