Hai bài thơ "xướng" của HUY THU và "họa" theo thể "thuận nghịch độc" của KINH THI
TÂM TRẠNG
Trăng mơ nước bạc thả hồn say.
Quên hết thời gian đến mỗi ngày.
Nghe gió ngỡ trời đang trổi nhạc.
Nhìn mây mơ tưởng phụng long bay.
Gạo tiền cơm áo quên thăm hỏi.
Bút sách thi thơ khéo luận bày.
Chiêm nghiệm giả chân lời ẩn áo.
Ngắm đời đen trắng nhắp chua cay.
NIỆM KHÚC TÌNH SƠ
Gặp lại nghe đau chuyện kiếp người.
Tình ta huyền hoặc đón sao rơi.
Trời mơ sót lại màu sim tím.
Bến mộng nhòa phai sắc nắng trời.
Muốn nhặt hoa tàn thôi đã lỡ.
Thèm gom nỗi nhớ trót chia nơi.
Cảm ơn em đã cho tôi giữ.
Hình bóng người xưa sưởi ấm đời.
Bài họa của Đỗ Kinh Thi
HUY THU
Bài họa của Đỗ Kinh Thi
KHÚC TÌNH THƠ
(Thuận nghịch độc)
Đời trêu hạc nội mây ngàn say.
Cay chua nhấp đắng ngọt bên người.
Lạ cảnh buồn thêm nối tháng ngày.
Nơi lắm mộng mơ hoa khẽ động,
Chốn nhiều nhung nhớ gió đưa bay.
Trời nghiêng bạn cách thơ sâu lắng,
Đất ngửa người xa rượu tỏ bày,
Rơi rụng sóng đùa trăng rọi bóng.
Người bên ngọt đắng nhấp chua cay.
Cay chua nhấp đắng ngọt bên người.
Bóng rọi trăng đùa sóng rụng rơi.
Bày tỏ rượu xa người ngửa đất,
Lắng sâu thơ cách bạn nghiêng trời.
Bay đưa gió nhớ nhung nhiều chốn,
Động khẽ hoa mơ mộng lắm nơi.
Ngày tháng nối thêm buồn cảnh lạ.
Say ngàn mây nội hạc trêu đời.
ĐỖ KINH THI
Nghệ thuật cũng cần nhiều kỹ thuật!
Trả lờiXóaBài họa theo thể thơ "thuận nghịch độc" trong Đường thi của KINH THI khá hay, nhưng hay vì sự "độc đáo" của "kỹ thuật" nhiều hơn "nghệ thuật". Nó đẹp như cây Bonsai vậy, phải không THI?
anh châu ơi, nhận xét của anh về bài thi họa của KINH THI như vậy là chưa dúng lắm,có thể kinh thi sẻ buồn dó,lúc nào tôi sẽ trao dổi với anh,vì nói ở dây không tiện lắm,bạn KINH THI là thi sỉ chứ o phải là kĩ sư nhé anh bạ bửu châu.....
Trả lờiXóa"Kỹ thuật" trong "nghệ thuật" là một sự "độc đáo" mà kỹ thuật trong công nghệ không thể nào có được đâu anh Quý Tự ạ!
Trả lờiXóaBài thơ họa thuận nghịch độc của anh Kinh thi quả là TUYỆT VỜI!
Trả lờiXóa