“ 2. Mọi người có quyền tự do ngôn luận. Quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp nhận và truyền đạt mọi thông tin, ý kiến, không phân biệt lĩnh vực, hình thức tuyên truyền bằng miệng, bằng bản viết, in, hoặc dưới hình thức nghệ thuật, thông qua bất kỳ phương tiện thông tin đại chúng nào tuỳ theo sự lựa chọn của họ.
3. Việc thực hiện những quyền quy định tại khoản 2 điều này kèm theo những nghĩa vụ và trách nhiệm đặc biệt. Do đó, việc này có thể phải chịu một số hạn chế nhất định, tuy nhiên, những hạn chế này phải được quy định trong pháp luật và là cần thiết để:
a) Tôn trọng các quyền hoặc uy tín của người khác,
b) Bảo vệ an ninh quốc gia hoặc trật tự công cộng, sức khoẻ hoặc đạo đức của xã hội."
(Điều 19. Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, LHQ biểu quyết năm 1966, VN ký và tham gia ngày 24/9/1982).
Biết được sự thiệt tuy khó, nhưng còn khả dĩ; nói rõ được sự thiệt hầu như bất khả !"... ĐÃ XA RỒI CÁI THỜI MÀ AI NÓI RA ĐIỀU GÌ CŨNG SỢ BỊ PHÊ PHÁN MẤT LẬP TRƯỜNG, CẢ XÃ HỘI BỊ ÉP SỐNG TRONG CÁI VỎ ĐẠO ĐỨC GIẢ, TỪ TRÊN XUỐNG DƯỚI, NÓI THÌ RẤT HAY, NHƯNG LÀM THÌ NGƯỢC LẠI..." (GS Hoàng Tụy)
Suy gẫm hôm nay: "VẪN BIẾT SỐNG LÀ HƯỚNG ĐẾN TƯƠNG LAI, NHƯNG QUÁ KHỨ LÀ TẤM GƯƠNG NÊN SOI LẠI!"

Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2011

Văn Cao với Quy Nhơn (III)

III./ Chùm thơ về "Quy Nhơn" của Văn Cao:
(Coi nguyên bổn ở đây)

QUI NHƠN I 

Một nửa hình con trai
ngày
lấp lánh sắc cầu vồng
một nửa hình trăng
đêm
nằm nghiêng trên cát biển
Qui Nhơn chúng ta
vài dây buồm nhỏ
vài con đường phố nhỏ
vài ngôi nhà nho nhỏ
vẫn ngày đêm lấp lánh
mang vết thương xưa
ngày đêm làm ngọc
chưa về được Qui Nhơn
mà nhớ em
khuôn mặt càng hiền dịu
càng lấp lánh
lấp lánh.



QUI NHƠN II

Tôi đến đây
Không phải Qui Nhơn
chỉ một thành phố lạ
biển đưa về vài chùm chim yến
nắng làm khô những lá dừa non
Không phải Qui Nhơn đẹp
Các nhà thơ tôi đọc
Bích Khê, Hàn Mặc Tử, Yến Lan, Xuân Diệu
ôi Qui Nhơn hằng mơ
Khuôn mặt những con thuyền cá
những người dân lầm lũi
Sau chiến tranh
những người lái xe
những xóm mọc bên đường

Chào mẹ
Các mẹ già lặng im
Chào các em
Các em nhỏ lặng im
Chào đường phố
những đường phố lặng im
lầm lì
những vết thương xưa chưa xóa hết
xây tất cả những tượng đài cao tưởng nhớ
một thành phố lạ
tôi đến đây làm gì
những chùm chim yến bay về đảo

bỗng một ngày bà mẹ Qui Nhơn
nói với tôi một lời
à con !

10.4.1985

 

QUI NHƠN III

Từ trời xanh
rơi
vài giọt tháp Chàm
quanh Qui Nhơn
tôi như đứa nhỏ yêu huyền thoại
từ núi xuống
từ biển vào
từ cánh đồng mọc lên
con trai
con gái

Nghĩa Bình
một lưỡi mác
vẳng tiếng trống Quang Trung
xác xe tăng trên đường Mười Chín
mọc nhửng làng dừa
mẹ ơi muối đâu Sa Huỳnh
phải mồ hôi làm nước biển
mẹ ơi đường ngọt từ đâu
phải mồ hôi đọng
mẹ ơi các con từ đâu
phải từ sữa mẹ
mẹ ơi Qui Nhơn từ đâu
mảnh trời chim yến
mẹ ơi Nghĩa Bình từ đâu
phải từ máu thắm

Không
đất này mọc lên
từ
nước mắt ! …

15.4.1985
VĂN CAO


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment:

Link : <a href="Link URL">CLICK HERE </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]