“ 2. Mọi người có quyền tự do ngôn luận. Quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp nhận và truyền đạt mọi thông tin, ý kiến, không phân biệt lĩnh vực, hình thức tuyên truyền bằng miệng, bằng bản viết, in, hoặc dưới hình thức nghệ thuật, thông qua bất kỳ phương tiện thông tin đại chúng nào tuỳ theo sự lựa chọn của họ.
3. Việc thực hiện những quyền quy định tại khoản 2 điều này kèm theo những nghĩa vụ và trách nhiệm đặc biệt. Do đó, việc này có thể phải chịu một số hạn chế nhất định, tuy nhiên, những hạn chế này phải được quy định trong pháp luật và là cần thiết để:
a) Tôn trọng các quyền hoặc uy tín của người khác,
b) Bảo vệ an ninh quốc gia hoặc trật tự công cộng, sức khoẻ hoặc đạo đức của xã hội."
(Điều 19. Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, LHQ biểu quyết năm 1966, VN ký và tham gia ngày 24/9/1982).
Biết được sự thiệt tuy khó, nhưng còn khả dĩ; nói rõ được sự thiệt hầu như bất khả !"... ĐÃ XA RỒI CÁI THỜI MÀ AI NÓI RA ĐIỀU GÌ CŨNG SỢ BỊ PHÊ PHÁN MẤT LẬP TRƯỜNG, CẢ XÃ HỘI BỊ ÉP SỐNG TRONG CÁI VỎ ĐẠO ĐỨC GIẢ, TỪ TRÊN XUỐNG DƯỚI, NÓI THÌ RẤT HAY, NHƯNG LÀM THÌ NGƯỢC LẠI..." (GS Hoàng Tụy)
Suy gẫm hôm nay: "VẪN BIẾT SỐNG LÀ HƯỚNG ĐẾN TƯƠNG LAI, NHƯNG QUÁ KHỨ LÀ TẤM GƯƠNG NÊN SOI LẠI!"

Thứ Ba, 1 tháng 3, 2011

"Vườn Hồng"

          Hơn 1 tuần qua mình phải đi công chuyện ở "vùng xa" không có Internet. Vừa về đến nhà, việc đầu tiên là vào mạng để check mail. Có đến những trên 20 emails cần xử lý, nhưng ấn tượng nhất là email của Đặng Ngọc Thành, chính xác là bài viết của Thành ở attached file!
         Rất tuyệt!
         Không ngờ cái thằng Thành ngoài chuyện mới gặp nhau mà nó vẫn nhận ngay ra mình và nhắc lại rõ ràng cuộc hội ngộ gần đây nhất, mà cách nay đã gần 36 năm! Nó lại còn lưu giữ những hồi ức và đặc biệt là vẫn còn ghi lại được những cảm xúc lãng mạn và dễ thương đến như vậy của một thời son trẻ!
         Qua ngót nửa đời người với bao thăng trầm, dâu bể của thế sự; với bao đa đoan của cuộc sống mà còn giữ và ghi lại được như vậy, trong khi chúng ta không phải là những người mưu sinh bằng cái nghề "viết lách", là quá tuyệt!
         (Nói nhỏ với Thành: Luyện đã "biên tập" và post bài này của Thành lên blog và có tin cho mình biết qua cell phone chiều nay. Mình cũng đã phải sử dụng "bản biên tập" của Luyện để thay những vật có thiệt ra thành A,B,C,... X,Y,Z,...)


"VƯỜN HỒNG" 36 NĂM VỀ TRƯỚC
     Hình như ta đã nói với em từ một thuở xa xưa nào đó rằng: Em, ta mến em, ta thương em và có lẽ ta…yêu em mất! Ta yêu em hơn bất cứ gì trên cuộc đời này, ta thương em hơn cả chính ta và em ơi! Dường như vì yêu em ta quên hết cô đơn phiền muộn, nhung nhớ đợi chờ và buồn đau hờn giận trong hồn ta. Em! Em biết không? Biển có mênh mông, trời có cao  vô tận, tình của ta là vũ trụ đợi chờ. Có bao giờ em biết thế không em?
     Từ một thuở xa xưa nào đó…ngày thần thánh trong đời. Hỡi con chim xinh xinh nhỏ bé của hồn ta! Hót lên đi! Ca lên đi! Những nhịp khúc êm tình, lời mở chào như chờ đón tình ta. Từ hai phương trời lạ xa, ta và em, hình như trong ánh mắt nào đó…mình đã mến thương nhau từ phút nhìn đầu, và cũng từ giây phút thần tiên đó,  hạt giống ý tình đã nở rộ trong hồn nhau. Em đến! Ta đến! Mình thương nhau như phép lạ, mình yêu nhau như phút nhiệm màu. Em còn nhớ không em?
      Ngày ta yêu em thánh thần như tan biến! Chỉ còn laị tình yêu thần thánh trong hồn ta. Ta gởi cho em muôn hoa ngọt ngào hương vị ý tình, hôn toả khắp cỏ cây, bao trùm lên muôn loài trong vũ trụ. Không  thấp không cao, không lọc lừa so sánh, không gian dối miệt tình, không và không tất cả, có ý nghĩa nào khác ngoài ý nghĩa ta đã yêu em.
     Ngày ta yêu em thuở đó… Ta thường nói với ta rằng: ta là mây lang thang, còn em là vi vu gió. Gió đưa mây về phương trời xa tắp, nơi đó mình sẽ gom mây lại để xây dựng thiên đường  hạnh phúc cho tình ta.  
Ngày ta yêu em thuở đó… Ta cũng thường nói với em rằng: Đâu!? Tay em đâu cho ta nâng nhẹ, mình đan năm ngón thiên thần tay trong tay nhau, và giữa đó là hạt giống ý tình mình gieo xuống, trong tay, trong hồn và trong cả đời nhau, ta và em cùng vỗ về nuôi nấng nó, hoa sẽ nở rộ mim cười nhìn hạnh phúc của hai ta phải không em?
     Đó!…còn nhớ không như lời ta nói, hạt giống ý tình có còn giữ trong hồn như lúc mới quen nhau? Em biết không, vẫn giữ trong ta giây phút nhiệm màu, giờ sao em biệt ngàn hun hút? Sao em lại quên rồi giây phút bên nhau? Ta đây em,! Mây lang thang vẫn bềnh bồng, lang bạt giữa trời thu đây em, muôn thuở… nguyên ngã  vẫn in hình giữa dòng sông chờ đợi. Em đâu rồi sao quên mất hả em?
Hoang vu…trong nắng vàng hôn lên vùng tóc, mái tóc bồng bềnh bơ vơ nhớ về ai. Một thoáng đời xa xưa hiển hiện đến…. Trong đôi mắt ngợi buồn, như vời vợi xa xăm bóng hình ai trên mây núi .(…) Ơi! ( …) Ơi! Bé có biết ta nhớ? Bé có biết ta buồn? Chiều nay ta lang thang trên đường với đắng sầu rơi xuống, mộng đời đã vỡ tan! Một chút hạnh phúc lẻ loi cũng bay theo mây khói. Hình như ta cảm thấy không còn thiết gì trên cuộc đời này.
     Ôi! Giận nhau chi để làm khổ đời nhau hả em.?
     Quy Nhơn 01/12/1974 (trích từ bản thảo còn lưu giữ)

"VƯỜN HỒNG" 36 NĂM SAU
      Vườn Hồng ơi!…Vườn Hồng ơi!…Hôm nay ta trở về thăm em sau 36 năm trời xa cách rồi đây. Em có còn nhớ ta không? Em có nhận ra ta không?
     Ôi! Ôi! Trong thoáng ngỡ ngàng nào đó rồi hình như em đã nhận ra ta. Chính xác em đã nhận ra ta. Vâng! Ta đã thấy bao ánh mắt sáng ngời và nụ cười rạng rỡ trên môi chào đón ta như chưa từng có cuộc chia ly vậy. Hạnh phúc quá! Mừng vui khôn  xiết quá! Ta muốn chạy đến ôm chặt em vào lòng, hôn lung tung lên mặt em, hôn thật lâu như để nói với em rằng: Hôm nay là ngày hạnh phúc nhất của ta. Các bạn thấy không, những cái bắt tay thắt chặc, bao đôi môi tươi cười và ánh mắt cũng cười hoà lẫn với tiếng chạm ly lách cách như pháo nổ mừng đón chào nhau. Ai  không khỏi bồi hồi xúc động trong cảnh này? Ai không khỏi mừng vui hạnh phúc trong cảnh này? Bao nhiêu lời thăm hỏi chúc mừng, tâm sự, nói  với nhau những điều mà từ lâu còn dấu  nén trong lòng, nay được dịp tuôn trào ra như dòng suối.
     Đó !… Từ xa nhưng ta nghe rất rõ, tiếng ai đó rù rì “ hồi xưa tui yêu thầm bà “ và tiếng ai đó lí nhí “ hồi đó bà làm khổ tui ” còn ai đó cũng tự thú rằng “ hồi xưa  tao cũng yêu thầm” rồi một loạt các chàng A, B, C… thỏ thẻ là cũng từng yêu các nàng X, Y, Z…
     Ôi ôi ! Vườn Hồng ơi! Có bi nhiêu xí muội ấy mà tùm lum húi cua giành nhau, may mà ngày đó gã nào cũng mang con thỏ đế sau lưng, chỉ biết yêu thầm nhớ trộm rồi để bụng, chấp nhận đau đầu chứ đánh chết cũng không khai. May quá! Nếu cái ngày ấy…tụi nó mà có gan nói thẳng, tỏ tình thô bạo như ngày hôm nay thì chắc chắn đụng hàng …gãy răng hay bầm mắt là có đấy.
     Các bạn thấy không? Có hạnh phúc nào bằng hạnh phúc cười vui đã đời như hôm nay về thăm lại Vườn Hồng không? Các bạn có nghe mấy bà xí muội trả lời sao không?  “ Sao không nói sớm để tui còn kiếm thêm chút cháo, trời ơi tiếc ghê! Thôi chút nữa mình đi hát karaoke nha!” Đó!…Dữ dội lắm chớ dâu phải yếu ớt như mấy cụ húi cua tụi  mình đâu và ta cũng nghe lời thì thầm của gió…
"Tây nguyên xa xôi anh về mang theo bao nỗi nhớ…
Quy nhơn buồn ..em nặng trĩu bóng hình ai."
     Vườn Hồng ơi ta về thăm thăm em đây! 36 năm rồi ta vẫn vậy, vẫn không dám nói với em điều gì. Thật lòng mà nói, ngày xưa…” nhìn em ta say “ say bí tỉ, say lang thang trên đường, say vật vã trên giường, sang mai tỉnh dậy cắp sách đến trường, nhìn em…ta lại bị say! Một thứ men kỳ quặc nào đó nó làm ta choáng váng, tim đập đùng đùng khi muốn đi gần bên em.
     Ngày xưa ta say em bằng tình yêu ngu ngơ khờ khạo.” Hỡi con chim xinh xinh nhỏ bé của hồn ta, …áo trắng của ta…vv…vậy mà bây giờ găp lại em ta cũng say! Hơi men kỳ quặc của 36 năm về trước cụng với hơi men lách cách ngày hôm nay nó đang hoà quyện trong ta, làm ta chợt hiểu ra…ừ, ngày xưa ta yêu em, giờ ta vẫn yêu kỷ niệm về em. Yêu em nghĩa là cầu chúc gia đình em hạnh phúc, vạn sự như ý, sức khoẻ dồi dào, trẻ trung luôn mỉm cười với em, để em chăm sóc gia đình chu đáo, thỉnh thoảng nhớ lại kể với con rằng: ”Ngày xưa…trong Vườn Hồng nhiều bác ấy yêu thầm mẹ bằng tình yêu như thế đấy, đến bây giờ các bác ấy vẫn còn y“. Như vậy, thế hệ mai sau sẽ có chuyện để kể về Vườn Hồng của chúng ta phải không em?
     Vườn Hồng mỗi năm chỉ mở cửa một lần. Hãy nhớ về thăm bạn nhá.! Còn ta, nhất định ta sẽ quay về. Vườn Hồng ơi! Làm cao, tự ái, giận hờn, trách móc…cuối cùng rồi cũng có được gì đâu! Rồi tất cả cũng qua đi, cũng yên bình một đời nhau, vùi chôn vào lòng đất, như tụi mình rồi cũng về với đất trời phải không em? Cát bụi lại trở về cát bụi, không có gì tồn tại trên cuộc đời này, chỉ có tình yêu mới vĩnh cửu còn ở lại mãi cho thế hệ mai sau. Còn ta, ta cũng tin chắc rằng một ngày nào đó… dưới chín tầng địa ngục hay một góc nhỏ trên thiên đường, Vườn Hồng cũng sẽ nở rộ đón chờ ta ở thế giới tiếp theo. Chính nơi đó, mình sẽ hội ngộ em hả? Mình sẽ chắp đôi cánh thiên thần bay đi khắp muôn nơi. Ở đó là cõi vô biên, không cao không thấp, không cạn không sâu, không lọc lừa so sánh, không gian dối miệt tình, không và không tất cả, nhưng có ý nghĩa nào khác ngoài ý nghĩa ta đã yêu nhau. Phải không em?
     Hôm nay trên đường về Ban Mê mà trong lòng ta ngập tràn bao nỗi nhớ…nhớ trường, nhớ thầy, nhớ bạn, nhớ em. Vườn Hồng ơi ta đang lim dim đây!
     Một thoáng xa xưa…Chiều kỷ niệm hiện về…ta hôn lên vùng trời có em trong ngày tháng, ngày tháng nào đã quá bước trong đời, để ta về với tiếc nhớ khôn nguôi. Em đó! Ta đây! Nhưng sao nghìn trùng xa cách. Sao ta cảm thấy trong đời như bờ vực ngăn đôi! Gió ơi! Gió ơi!…Hãy mang lời thì thầm của ta về cho em nghe với, không biết bây giờ ai có còn đợi chờ ai?
      Ban Mê Thuột, tháng 02/ 2011 (viết để kỉ niệm về ngày họp lớp mùng 10 tết Tân Mão)
ĐẶNG NGỌC THÀNH

(*) VƯỜN HỒNG là tên một đặc san của hs trường trung học tư thục Tây Sơn-Quy Nhơn. Đặc san được hoàn thành dưới sự giúp đỡ của thầy Hồ Văn Bỗng. Bạn Đặng Ngọc Thành lúc đó là thành viên của Ban biên tập đặc san này.

2 nhận xét:

  1. Dễ thương quá bác ơi :)

    Trả lờiXóa
  2. Nhũng mối "tình trẻ" của "người già" cũng dễ thương hén!

    Trả lờiXóa

Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment:

Link : <a href="Link URL">CLICK HERE </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]