“ 2. Mọi người có quyền tự do ngôn luận. Quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp nhận và truyền đạt mọi thông tin, ý kiến, không phân biệt lĩnh vực, hình thức tuyên truyền bằng miệng, bằng bản viết, in, hoặc dưới hình thức nghệ thuật, thông qua bất kỳ phương tiện thông tin đại chúng nào tuỳ theo sự lựa chọn của họ.
3. Việc thực hiện những quyền quy định tại khoản 2 điều này kèm theo những nghĩa vụ và trách nhiệm đặc biệt. Do đó, việc này có thể phải chịu một số hạn chế nhất định, tuy nhiên, những hạn chế này phải được quy định trong pháp luật và là cần thiết để:
a) Tôn trọng các quyền hoặc uy tín của người khác,
b) Bảo vệ an ninh quốc gia hoặc trật tự công cộng, sức khoẻ hoặc đạo đức của xã hội."
(Điều 19. Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, LHQ biểu quyết năm 1966, VN ký và tham gia ngày 24/9/1982).
Biết được sự thiệt tuy khó, nhưng còn khả dĩ; nói rõ được sự thiệt hầu như bất khả !"... ĐÃ XA RỒI CÁI THỜI MÀ AI NÓI RA ĐIỀU GÌ CŨNG SỢ BỊ PHÊ PHÁN MẤT LẬP TRƯỜNG, CẢ XÃ HỘI BỊ ÉP SỐNG TRONG CÁI VỎ ĐẠO ĐỨC GIẢ, TỪ TRÊN XUỐNG DƯỚI, NÓI THÌ RẤT HAY, NHƯNG LÀM THÌ NGƯỢC LẠI..." (GS Hoàng Tụy)
Suy gẫm hôm nay: "VẪN BIẾT SỐNG LÀ HƯỚNG ĐẾN TƯƠNG LAI, NHƯNG QUÁ KHỨ LÀ TẤM GƯƠNG NÊN SOI LẠI!"

Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2013

Thăm thầy Hùynh Kim Bửu ở bệnh viện

     Nhà văn Huỳnh Kim Bửu, thầy giáo dạy môn Việt Văn thời Trung học Đệ I cấp của tôi, tác giả tập bút ký "TRONG NHƯ TIẾNG HẠC BAY QUA", tôi đã có giới thiệu ở đây.

     Hơn một tuần nay, Thầy trở bệnh nặng, phải vô bịnh viện để cấp cứu và hồi sức.

     11h30 sáng 18/01/2013, đại diện cho các cựu học sinh K4 THQTBK, các bạn: Hồ Mỹ Tài, Nguyễn Đình Thi, Nguyễn Văn Chấn và vợ chồng Trần Ngọc Bửu đã đến thăm thầy tại khoa Hồi sức Cấp cứu Nội, bệnh viện Đa khoa tỉnh Bình Định.

     Thể trạng Thầy rất yếu. Phải thở bằng máy, ăn uống bằng bơm truyền thẳng vô dạ dày. Tuy vậy, Thầy vẫn tỉnh táo và tri giác tốt. Thầy vẫn nhận ra từng đứa học trò cũ mặc dù thầy không nói được vì phải ngậm "ống thở". Khi Hồ Mỹ Tài hỏi về các con của Thầy, Thầy ra dấu đưa chiếc bảng con mi ca và cây bút viết bảng, thầy viết: "QN: 1 / SG: 2",...

     Cứ nhớ mãi, mới ngày nào đây, khi tôi cùng Phan trường Nghị đến thăm thầy, thầy trò cùng nói chuyện "chữ nghĩa, văn thơ" đến tận 12 giờ trưa. Mới ngày nào đây thầy ghé vô blog này coi, thầy đã bày tỏ cảm xúc khi tôi nhắc lại kỷ niêm xưa, hay nhắn gởi bạn Phan trường Nghị, rồi có lời động viên, khen ngợi,... Nhớ, nghĩ, rồi lại ngậm ngùi!...

     Tôi xin phép, được Cô Mận cho phép và Thầy gật đầu đồng ý,  cho chụp lại vài tấm hình có Cô Mận và các học trò cũ bên giừờng bệnh của Thầy:
 
     Tất cả ra về lúc gần 12 giờ trưa sau khi chào Cô Mận, đang túc trực bên cạnh để chăm sóc cho Thầy. Từng đứa một lần lượt đến nắm tay thầy và thầy trò đều cùng rơm rớm nước mắt,... lúc chia tay!

1 nhận xét:

  1. Nhìn hình ảnh Thầy HKB nằm bất động ,thở Oxy trên giường bệnh mà xúc động ,mắt cay cay …Bỗng dưng , em nhớ ánh mắt hiền từ của Thầy khi còn dạy ở Trường QTBK trước 1975… mà chạnh lòng !

    Biết nói gì hơn_ Tận đáy lòng, em thầm cầu mong cho Thầy chóng hồi phục ,qua kiếp nạn này sớm về với Gia đình và cũng rất mong Cô Đào luôn được khỏe để gần gũi, chăm sóc cho Thầy vậy !

    Rất cảm ơn anh chị Bửu Châu và Các anh NĐT,NVC,HMT đã thay mặt học sinh cũ QTBK đến thăm Thầy dù đang thời điểm bận rộn cuối năm …Chúc tất cả các anh chị Năm mới 2013 luôn yên vui & hạnh phúc !

    Trả lờiXóa

Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment:

Link : <a href="Link URL">CLICK HERE </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]