GỬI NGƯỜI ĐỒNG CẢNH
Rời quê lặn lội chốn trời xa.
Thời tiết theo mùa đến lại qua.
Ngủ sớm, dơi còn chưa đẫy giấc,
Làm khuya, người chấp nhận tăng ca.
Khó nghèo lam lũ xoay cơm áo,
Phú quý đếm đong đổi cửa nhà.
Vận số tha hương ngồi điểm lại.
Gửi người đồng cảnh thấu cùng ta.
ĐỖ KINH THI
(Sài Gòn - 30/3/2011)
GỬI NGƯỜI ĐỒNG CẢNH
(Bài họa của KHANG THI)
(Bài họa của KHANG THI)
Đồng cảnh tha phương giữa chốn xa.
Bước đời lận đận vẫn chưa qua.
Nhận thơ đã thấy sôi vần điệu,
Bận việc nên đành tắt tiếng ca.
Hiệp ý từ khi giao kết bút,
Hẹn anh có dịp ghé thăm nhà.
Cùng chung phận số thân phiêu lãng.
Thấu rõ đâu người hiểu ý ta.
KHANG THI
(Dak-Lak)
TÂM TRẠNG KẺ THA PHƯƠNG
(Họa bài "Gửi người đồng cảnh")
(Họa bài "Gửi người đồng cảnh")
Đời đời nào dễ đã bay xa.
Bao bận thăng trầm bước lại qua.
Hổ đói trông hươu ngừng dỗ giấc,
Mèo no ngắm chuột vuốt râu ca.
Ngàn xưa khốn khó lo cơm áo,
Muôn thưở giàu sang đọ cửa nhà.
Nếm trải bão bùng ngồi ngẫm lại.
Mấy ai cõi mới hiểu lòng ta!
HUY THU
(Đồng Nai - 30/3/2011)
GỬI NGƯỜI ĐỒNG CẢNH
(Bài họa của TRƯỜNG LUẬN)
(Bài họa của TRƯỜNG LUẬN)
Dõi bóng mây chiều cuối nẻo xa.
Chạnh nghe thương nhớ trách ngày qua.
Quê hương quyến luyến gom câu nói,
Sự nghiệp e dè dệt khúc ca.
Đất khách áo cơm nương chữ nghĩa,
Tổ tiên hương khói cậy quê nhà.
Phận hèn đâu dám chi mơ ước.
Vững chí bền tâm ta nhủ ta!
PHAN TRƯỜNG LUẬN
(Đồng Nai - 01/4/2011)
GỬI NGƯỜI ĐỒNG CẢNH
Trả lờiXóa(Bài họa của KHANG THI)
Đồng cảnh tha phương giữa chốn xa.
Bước đời lận đận vẫ chưa qua.
Nhận thơ đã thấy sôi vần điệu,
Bận việc nên đành tắt tiếng ca.
Hiệp ý từ khi giao kết bút,
Hẹn anh có dịp ghé thăm nhà.
Cùng chung phận số thân phiêu lãng.
Thấu rõ đâu người hiểu ý ta.
TÂM TRẠNG KẺ THA PHƯƠNG
Trả lờiXóa(Bài họa của HUY THU)
Đời đời nào dễ đã bay xa.
Bao bận thăng trầm bước lại qua.
Hổ đói trông hươu ngừng dỗ giấc,
Mèo no ngắm chuột vuốt râu ca.
Ngàn xưa khốn khó lo cơm áo,
Muôn thưở giàu sang đọ cửa nhà.
Nếm trải bão bùng ngồi ngẫm lại.
Mấy ai cõi mới hiểu lòng ta!
GỬI NGƯỜI ĐỒNG CẢNH
Trả lờiXóa(Bài họa của TRƯỜNG LUẬN)
Dõi bóng mây chiều cuối nẻo xa.
Chạnh nghe thương nhớ trách ngày qua.
Quê hương quyến luyến gom câu nói,
Sự nghiệp e dè dệt khúc ca.
Đất khách áo cơm nương chữ nghĩa,
Tổ tiên hương khói cậy quê nhà.
Phận hèn đâu dám chi mơ ước.
Vững chí bền tâm ta nhủ ta!