“ 2. Mọi người có quyền tự do ngôn luận. Quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp nhận và truyền đạt mọi thông tin, ý kiến, không phân biệt lĩnh vực, hình thức tuyên truyền bằng miệng, bằng bản viết, in, hoặc dưới hình thức nghệ thuật, thông qua bất kỳ phương tiện thông tin đại chúng nào tuỳ theo sự lựa chọn của họ.
3. Việc thực hiện những quyền quy định tại khoản 2 điều này kèm theo những nghĩa vụ và trách nhiệm đặc biệt. Do đó, việc này có thể phải chịu một số hạn chế nhất định, tuy nhiên, những hạn chế này phải được quy định trong pháp luật và là cần thiết để:
a) Tôn trọng các quyền hoặc uy tín của người khác,
b) Bảo vệ an ninh quốc gia hoặc trật tự công cộng, sức khoẻ hoặc đạo đức của xã hội."
(Điều 19. Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, LHQ biểu quyết năm 1966, VN ký và tham gia ngày 24/9/1982).
Biết được sự thiệt tuy khó, nhưng còn khả dĩ; nói rõ được sự thiệt hầu như bất khả !"... ĐÃ XA RỒI CÁI THỜI MÀ AI NÓI RA ĐIỀU GÌ CŨNG SỢ BỊ PHÊ PHÁN MẤT LẬP TRƯỜNG, CẢ XÃ HỘI BỊ ÉP SỐNG TRONG CÁI VỎ ĐẠO ĐỨC GIẢ, TỪ TRÊN XUỐNG DƯỚI, NÓI THÌ RẤT HAY, NHƯNG LÀM THÌ NGƯỢC LẠI..." (GS Hoàng Tụy)
Suy gẫm hôm nay: "VẪN BIẾT SỐNG LÀ HƯỚNG ĐẾN TƯƠNG LAI, NHƯNG QUÁ KHỨ LÀ TẤM GƯƠNG NÊN SOI LẠI!"

Chủ Nhật, 30 tháng 1, 2011

Thời bao cấp: vài hồi ức về ngày tết

Sắm tết thời bao cấp chủ yếu dựa vào các cửa hàng. Từ ngày 20 tết các cửa hàng tết bắt đầu đông nghịt.
Người ta đi mua vải.
Đi mua gạo, nếp.
Đi mua thịt, cá
Mua các mặt hàng thực phẩm khác, chỗ nào cũng đông đúc.
Đặc biệt chất đốt phải lo mua ngay, nếu không sẽ hết. Ngày tết nấu nướng nhiều, nhu cầu chất đốt rất cao trong khi củi dầu lúc nào cũng khan hiếm.
Sau khi sắm đủ nhu yếu phẩm cho ngày tết, người ta mới ghé qua gian hàng mứt tết rượu tết. Rượu tết ngày xưa chỉ có rượu Cam, rượu Chanh. Xịn nhất là rượu Nàng Hương.
Ở đâu người ta cũng thông báo những mặt hàng tết như thế này, nhưng nếu không nhanh chân sẽ hết.
Rồi đến gian hàng bán tranh tết, hoa tết. Chủ yếu là để mua câu đối tết, còn hoa là hoa giấy.
Tranh tết, lịch tết, câu đối tết vẫn bày bán đầy các vỉa hè dành cho khách mua về làm quà cho gia đình.
Chỉ có các đại gia ( đội mũ cối) mới đi sắm đài, ti vi và các giàn âm thanh.
Con nít thì đứng tần ngần nơi hàng pháo, móc túi mua từng viên pháo tép lẻ.
Tết nào tui cũng mua vài cục xà phòng Liên Xô 702 về làm quà cho mạ tui, đây là thứ mạ tui rất thích.
Ngày tết, tàu xe rất khốc liệt. Phải thay nhau sắp hàng mua vé tàu suốt mấy ngày đêm may ra mới mua được vé. Tui vừa không có tiền vừa nhác sắp hàng thường nhảy đại lên nóc tàu. Từ Hà Nội về Quảng Bình đi tàu nhanh phải mất trọn một ngày đêm mới về tới nơi, nếu là tàu chợ thì hai ngày một đêm, vô cùng gian khổ.
Ô tô ngày tết còn gian khổ hơn tàu hoả.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment:

Link : <a href="Link URL">CLICK HERE </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]