“ 2. Mọi người có quyền tự do ngôn luận. Quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp nhận và truyền đạt mọi thông tin, ý kiến, không phân biệt lĩnh vực, hình thức tuyên truyền bằng miệng, bằng bản viết, in, hoặc dưới hình thức nghệ thuật, thông qua bất kỳ phương tiện thông tin đại chúng nào tuỳ theo sự lựa chọn của họ.
3. Việc thực hiện những quyền quy định tại khoản 2 điều này kèm theo những nghĩa vụ và trách nhiệm đặc biệt. Do đó, việc này có thể phải chịu một số hạn chế nhất định, tuy nhiên, những hạn chế này phải được quy định trong pháp luật và là cần thiết để:
a) Tôn trọng các quyền hoặc uy tín của người khác,
b) Bảo vệ an ninh quốc gia hoặc trật tự công cộng, sức khoẻ hoặc đạo đức của xã hội."
(Điều 19. Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, LHQ biểu quyết năm 1966, VN ký và tham gia ngày 24/9/1982).
Biết được sự thiệt tuy khó, nhưng còn khả dĩ; nói rõ được sự thiệt hầu như bất khả !"... ĐÃ XA RỒI CÁI THỜI MÀ AI NÓI RA ĐIỀU GÌ CŨNG SỢ BỊ PHÊ PHÁN MẤT LẬP TRƯỜNG, CẢ XÃ HỘI BỊ ÉP SỐNG TRONG CÁI VỎ ĐẠO ĐỨC GIẢ, TỪ TRÊN XUỐNG DƯỚI, NÓI THÌ RẤT HAY, NHƯNG LÀM THÌ NGƯỢC LẠI..." (GS Hoàng Tụy)
Suy gẫm hôm nay: "VẪN BIẾT SỐNG LÀ HƯỚNG ĐẾN TƯƠNG LAI, NHƯNG QUÁ KHỨ LÀ TẤM GƯƠNG NÊN SOI LẠI!"

Thứ Tư, 19 tháng 1, 2011

"Bệnh trĩ!"

Sau những trận nhậu nhiều giờ, đến lúc trả tiền... bạn bè tôi đều lắc đầu, tiếc rẻ... bèn đề nghị: "Về nhà nhậu  rẻ, vui và thoải mái hơn !"
Từ đó về sau, chúng tôi thường kéo nhau về nhà, mua đồ nhắm, bia rượu và một chiếc chiếu trải giữa nhà, tha hồ mà  nhậu, hàn huyên , kéo dài đến bao lâu củng được...
Vui thì quá vui, nhưng chỉ tội cho cái xương chậu của tôi, mấy mươi năm nay đều được đặt trên mặt nệm, nay lại đặt trên nền nhà cứng, cộng thêm thân mình đè xuống nên ê ẩm vô cùng, tôi phải nghiêng qua, trở lại... lâu lâu lại phải chống hai tay đỡ thân mình cho nhẹ bớt !!!
Thằng bạn ngồi bên cạnh, tinh ý hỏi tôi:
-"Tao thấy mày ngồi không được thoải mái lắm ?!"
-"Mầy kiếm cho tao cái gì để lót...!"
Lát sau nó đưa tôi cái mền và nói: "Tao rất thông cảm cho mầy”
Tôi cảm ơn và xếp cái mền lót dưới xương chậu... Từ đó về sau bạn tôi đều làm như vậy và tôi ngồi với bạn bè tới sáng mà không còn khó chịu gì cả.
Ngày tôi về, bạn bè tặng tôi đặt sản quê nhà: bánh tráng mè, rượu Bầu Đá... Riêng nó đưa tôi một gói giấy và nói: "Đây là năm thang thuốc, sắc ba chén còn năm phân... bảo đảm bệnh trĩ của mày sẽ hết hẳn”
Tôi há hốc mồm định cải chính là không phải tao bị bệnh trĩ, nhưng thấy vẻ mặt thành khẩn của nó... Tôi chỉ nói được: "Cảm ơn mầy !"
Mười mấy ngày sau, tôi gọi điện thoại cho nó:
"Nhở năm thang thuốc của mầy... bệnh trĩ của tao đã hết hẳn, cảm ơn mày rất nhiều."
Với hy vọng cái tin: Tạ chí Thân bị bệnh trĩ chưa được loan truyền ra ngoài từ cửa miệng của nó...
Mong thay !!!.
Lão Tạ đang trốn bà xã ra ngoài uống bia !!!
                                                           TCT

5 nhận xét:

  1. Sao không thấy nhắc đến chi tiết còn có mấy đứa mang zô mấy cái zỏ chai nước khoáng để chia nhỏ và chứa rượu Bầu Đá dấu trong vali quần áo mà đưa lậu sang Mẽo hè!

    Trả lờiXóa
  2. Thì chiên ngắn mà ... làm sao nhắc cho hết những chi tiết ấy ... Nhưng bạn cứ hiểu là : Các bạn tui , đều thực lòng thực da dzi nhau ...

    Trả lờiXóa
  3. Mình phụ đề bài ĐI HAY VỀ của TCT. Nay mới rõ TCT là Lão Tạ.
    Xin chào Tạ Chí Thân.

    Trả lờiXóa
  4. Chào Trương Nghị ... Có đọc bài DHV của TN , thấy có chiều sâu thăm thẳm nhưng chưa có dịp cảm ơn và luận bàn . Thâu thì nhận đây tấm lòng khắc ghi của tui nghen . bạn biết tui mà tui chưa biết TN là ai ??? Cũng khó bàn sâu lắm ... Ước gì biết nhau sơ sơ như tui dzi Bảo Châu thì hay quá !!! Mong thay ! (Lai Mong thay nữa .)

    Trả lờiXóa
  5. Tàn là dân xứ "Nẫu" zà cùng 1 thế hệ zới nhau hết cả thâu mà!
    "Tứ hải giai..." huống chi!

    Trả lờiXóa

Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment:

Link : <a href="Link URL">CLICK HERE </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]