Nhân ngày 2/9 và được mấy ngày nghỉ bù, "ái nữ" của tôi đưa 2 đứa bạn của cháu từ SG về thăm quê nội. Các cháu đến vãng cảnh Hầm Hô; tôi được "tháp tùng"!
Từ thị trấn Phú Phong, theo hướng Tây-Nam, đi chừng 6 kilômét, chúng tôi tới Hầm Hô:
Chúng tôi vãng cảnh và đến thượng nguồn bằng thuyền do cháu "lái đò" của Ban quản lý khu du lịch chống và chèo:
Thuyền ngược dòng, khi chòng chành, lắc lư, làm chúng tôi vừa thích thú vừa lo sợ.
Chúng tôi nói chuyện, nghe nước đổ, chim rừng kêu,...
Đến chỗ thác nước đổ nghe ồ… ồ… bất giác khiến tôi liên tưởng đến cái tên Hầm Hô, theo một cách giải thích khác: nước đổ ồ… ồ… phải hô để người chèo chống bè biết sắp tới chỗ nguy hiểm, nhân đó mới đặt tên là Hầm Hô.
Tuy thế, vẫn có những khoảnh khắc không gian yên ả đến lạ thường!
Cảnh Hầm Hô thực là thủy tú sơn kỳ: nước trong, núi dựng, đôi bờ đá lởm chởm hòn thấp hòn cao, hòn nhọn hòn bằng, hòn lồi hòn lõm, hòn đứng hòn nằm…
Đi trên cầu bắc qua con suối, chúng tôi băng qua những tảng đá trâu nằm, voi phục, để vào cánh rừng chạy dọc theo bờ Tây con suối nhỏ chảy ra hướng Bắc. Một rừng cây cổ thụ với những thân cây sù sì, xám xịt quấn dây leo.
Được gặp lại Huỳnh Thiếu Hoa, một thằng bạn học thời Trung học đệ nhất cấp, "Mùa hè đỏ lửa" năm 1972 bị động viên đi Hạ sĩ quan quân lực VNCH, nay là viên chức CH XHCN VN, phụ trách quản lý khu du lịch này.
Đi dạo một hồi, nhưng không thể nán lại lâu hơn để chiêm ngưỡng:
“Hầm Hô có đá Khổng Lồ
Có hang Bảy Cử có vò rượu sôi”
"Hầm Hô nước chảy trong xanh
Dưới sông cá lội trên cành chim reo"
Vì còn phải đưa các cháu đến tham quan Bảo tàng Quang Trung, nên đành phải giã biệt Hầm Hô.
Không có thời gian để vãng cảnh "bộ du bằng ngựa", nên các cháu chỉ kịp ghi lại bức hình kỷ niệm cạnh chiếc xe thổ mộ du lịch.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment:
Link : <a href="Link URL">CLICK HERE </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]