“ 2. Mọi người có quyền tự do ngôn luận. Quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp nhận và truyền đạt mọi thông tin, ý kiến, không phân biệt lĩnh vực, hình thức tuyên truyền bằng miệng, bằng bản viết, in, hoặc dưới hình thức nghệ thuật, thông qua bất kỳ phương tiện thông tin đại chúng nào tuỳ theo sự lựa chọn của họ.
3. Việc thực hiện những quyền quy định tại khoản 2 điều này kèm theo những nghĩa vụ và trách nhiệm đặc biệt. Do đó, việc này có thể phải chịu một số hạn chế nhất định, tuy nhiên, những hạn chế này phải được quy định trong pháp luật và là cần thiết để:
a) Tôn trọng các quyền hoặc uy tín của người khác,
b) Bảo vệ an ninh quốc gia hoặc trật tự công cộng, sức khoẻ hoặc đạo đức của xã hội."
(Điều 19. Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, LHQ biểu quyết năm 1966, VN ký và tham gia ngày 24/9/1982).
Biết được sự thiệt tuy khó, nhưng còn khả dĩ; nói rõ được sự thiệt hầu như bất khả !"... ĐÃ XA RỒI CÁI THỜI MÀ AI NÓI RA ĐIỀU GÌ CŨNG SỢ BỊ PHÊ PHÁN MẤT LẬP TRƯỜNG, CẢ XÃ HỘI BỊ ÉP SỐNG TRONG CÁI VỎ ĐẠO ĐỨC GIẢ, TỪ TRÊN XUỐNG DƯỚI, NÓI THÌ RẤT HAY, NHƯNG LÀM THÌ NGƯỢC LẠI..." (GS Hoàng Tụy)
Suy gẫm hôm nay: "VẪN BIẾT SỐNG LÀ HƯỚNG ĐẾN TƯƠNG LAI, NHƯNG QUÁ KHỨ LÀ TẤM GƯƠNG NÊN SOI LẠI!"

Thứ Năm, 28 tháng 7, 2011

CHUYỆN BÊN LỀ NGÀY ĐẠI HỘI

       Hơn ba giờ chiều... Đại hội liên trường Trung Học Quy Nhơn 2011 cũng đã sắp đến giờ bế mạc.  
     Tôi cầm chai bia, tới ngồi ở bàn trống gần cuối phòng, xuôi đôi chân mỏi nhừ vì năm tiếng đồng hồ vừa qua phải chạy lên, chạy xuống ”chào bàn”... Vừa châm một điếu thuốc, phả một làn khói... Bỗng có một cô dáng thanh tao tới gần, tự nhiên kéo ghế ngồi bên cạnh và hỏi:
         - Anh Thân... Còn nhớ em không?
     Tôi nhìn kỹ...  (đọc vội bảng tên trên ngực áo: Trần thị Ngân Hà):
         - Xin lỗi... Tôi không nhớ!
     Ngân Hà nhìn tôi cười cười, ánh mắt liếc xéo có đuôi, tôi tiếp:
         - Ngân Hà ngày xưa học trường nào vậy???
     Ngân Hà không trả lời, đưa tôi một tờ giấy xếp làm tư:
         - Về nhà.. đọc sẽ biết!!!
     Rồi nàng đứng dậy, bước ra cửa và không quên gởi lại tôi... lại một ánh mắt có đuôi. Tôi định nói gì đó, nhưng lại cầm tờ giấy, mà miệng cứng đơ.

     Những ngày sau đó... thù tạc, đưa tiễn bạn bè xong, tôi mới chợt nhớ đến tờ giấy gấp làm tư mà Ngân Hà đưa cho tôi. Vừa mở ra, vừa lục lội trong trí óc hình ảnh của Ngân Hà...
     Tờ giấy chỉ vỏn vẹn những giòng thơ viết thật vội phỏng theo bài ”ĐÂY THÔN VĨ DẠ” của Hàn Mặc Tử như sau:
       “Mơ khách đường xa, khách đường xa
        Tóc anh trắng quá nhìn không ra
        Ở đây khói thuốc mờ nhân ảnh
        Tóc trắng, tình em vẫn đậm đà”...
     Chỉ vậy thôi, không địa chỉ, số phone, email...
     Trần thị Ngân Hà ui!!! Tôi sẽ nhờ các trang mạng của liên trường Trung Học Quy Nhơn đăng bài này lên, mong được câu trả lời:
    - TRẦN THỊ NGÂN HÀ là ai?
     Để tôi khỏi ngơ ngẩn... Có lẽ ngơ ngẩn cả đời!!!
TA CHI THAN

3 nhận xét:

  1. he he...Lão Tạ này vô tình thiệt!

    Trả lờiXóa
  2. Ông Tạ quơi ! bài Trần Thị Ngân Hà là ai sẽ rõ ? đâu chưa thấy các trang cuongdequynhon, hương xưa, tayson12ab vậy ông ? Cu Cao chào Cu Tạ !

    Trả lờiXóa
  3. Lão Tạ hư cấu để "bốc phét" đấy thôi, chớ Ngân Hà mà có thiệt thì chỉ khi được LH cho phép, lão ta mới dám kể. Điều đó chỉ xuất hiện trong mơ của lão Tạ mà thôi!

    Trả lờiXóa

Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment:

Link : <a href="Link URL">CLICK HERE </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]