“ 2. Mọi người có quyền tự do ngôn luận. Quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp nhận và truyền đạt mọi thông tin, ý kiến, không phân biệt lĩnh vực, hình thức tuyên truyền bằng miệng, bằng bản viết, in, hoặc dưới hình thức nghệ thuật, thông qua bất kỳ phương tiện thông tin đại chúng nào tuỳ theo sự lựa chọn của họ.
3. Việc thực hiện những quyền quy định tại khoản 2 điều này kèm theo những nghĩa vụ và trách nhiệm đặc biệt. Do đó, việc này có thể phải chịu một số hạn chế nhất định, tuy nhiên, những hạn chế này phải được quy định trong pháp luật và là cần thiết để:
a) Tôn trọng các quyền hoặc uy tín của người khác,
b) Bảo vệ an ninh quốc gia hoặc trật tự công cộng, sức khoẻ hoặc đạo đức của xã hội."
(Điều 19. Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, LHQ biểu quyết năm 1966, VN ký và tham gia ngày 24/9/1982).
Biết được sự thiệt tuy khó, nhưng còn khả dĩ; nói rõ được sự thiệt hầu như bất khả !"... ĐÃ XA RỒI CÁI THỜI MÀ AI NÓI RA ĐIỀU GÌ CŨNG SỢ BỊ PHÊ PHÁN MẤT LẬP TRƯỜNG, CẢ XÃ HỘI BỊ ÉP SỐNG TRONG CÁI VỎ ĐẠO ĐỨC GIẢ, TỪ TRÊN XUỐNG DƯỚI, NÓI THÌ RẤT HAY, NHƯNG LÀM THÌ NGƯỢC LẠI..." (GS Hoàng Tụy)
Suy gẫm hôm nay: "VẪN BIẾT SỐNG LÀ HƯỚNG ĐẾN TƯƠNG LAI, NHƯNG QUÁ KHỨ LÀ TẤM GƯƠNG NÊN SOI LẠI!"

Thứ Tư, 29 tháng 5, 2013

"VỀ TÂY SƠN" và "SÔNG CÔN CHIỀU CUỐI NĂM" của nhà thơ NGUYỄN ĐÌNH TRỌNG

Nhân sự kiện 
Vừa nhận được tin, qua Email: "Xin gủi đến các nhà thơ người cuối cùng trong chương trình thơ ca giao hòa trên HTV9. Trọng tôi xin được rút tên không xuất hiện ở chương trình này trên LBVN nữa. Chúc các nhà thơ sức khỏe!" NĐT

Xin giới thiệu với mọi người
mấy bài lục bát của nhà thơ về TÂY SƠN và SÔNG CÔN

SÔNG KÔN CHIỀU CUỐI NĂM

Trở về gặp lại sông Kôn
Nhìn sông khô cạn bồn chồn ruột gan
Ngày xưa anh đón em sang
Con đò như vạt nắng tràn trên sông.

Nước xuôi nay đã chặn dòng
Cá tôm đâu nữa mà mong nước về
Rì rào gió dạt qua đê
Thổi bay xao xác cơn mê sang giàu!

Sông xanh nay đã chuyển màu
Giàu sang thải xả nào dầu nào gas
Chợt buồn cánh trắng bay qua
Thân cò lận đận như là… trong mơ

Tìm về ký ức tuổi thơ
Ngàn dâu xanh mướt đôi bờ mênh mang
Chẳng còn chút bóng tằm tang
Con tằm đành bỏ xóm làng mà thôi!

Sông Kôn hết lở hết bồi
Nhớ em bên ấy đứng ngồi chờ mong
Xắn quần bì bõm qua sông
Nhìn sông trơ đáy mà không muốn về…
                                                                                Sông Kôn 29.01.2013
                                                                                 Nguyễn Đình Trọng

VỀ TÂY SƠN
(Gửi tặng Vũ Đình Ninh)

I.
Về thăm đất võ Tây Sơn
Quê hương của những người con Anh hùng
Non xa biêng biếc chập chùng
Lúa vàng trải đến tận cùng chân mây
Nhìn đồng lúa chín mà say
Nâng niu gié lúa trên tay bồi hồi
Trải bao gió dập, mưa dồi
Mồ hôi và máu bao người tuông rơi
Cả dòng sông nữa, sông ơi
Hạt phù sa đã cho đời ấm no…

II.
Mải mê với bóng con đò
Xa xa mát rượi những gò dâu xanh!
Nắng chiều buông xuống mỏng manh
Ngỡ như sắc kén đã thành lụa tơ
Dâu xanh phủ kín bãi bờ
Cho con tằm thức nằm chờ ăn lên
Đã nghe kén dục lò ươm
Nhịp thoi khung cửi, dệt nên nắng vàng
Sông Kôn trong đến ngỡ ngàng
Dâu xanh, đến tận cuối làng còn xanh!

III.
Ghé thăm Kiên Mỹ-Bình Thành
Ta về dưới mái nhà tranh của Người
Bao đời me vẫn xanh tươi
Trái cong như thể gươm rời khỏi bao
Nâng gầu nước giếng, nao nao
Ngàn năm non nước quyện vào lời ca
Áo Người đỏ tựa ráng pha
Vó câu muôn dặm đường xa mới về
Đồng làng lúa đã vàng hoe
Nghiêng soi mặt nước bốn bề dâu xanh!

IV.
Ôm hôn mảnh đất nghĩa tình
Buâng khuâng nghĩ tới lúc mình sẽ xa
Mẹ già tóc bạc sương sa
Con xin hát một khúc ca tặng Người!
                                                                                    Nguyễn Đình Trọng 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment:

Link : <a href="Link URL">CLICK HERE </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]