Một cảm giác thật bình yên khi đọc: ”Tà áo lụa giữa những cánh sen” của
Elena Pucillo Truong, tiến sĩ ngữ văn người Ý do nhà văn Trương văn
Dân dịch. Tôi có cảm giác như nội tâm mình đang hoà hợp vào vị thanh
tao, nồng nàn và ấm áp của tách trà sen, bỗng thấy lòng mình lắng lại,
mọi tất bật, quay quắt với dòng đời dần dần tan biến. ”Tôi
có cảm giác là thời gian đã ngưng lại trong khoảnh khắc đó: Chẳng quan
trọng là mình đang ở đâu, đang làm gì, ở đây không có chỗ cho quá khứ
với những muộn phiền mà cũng chẳng còn chỗ cho tương lai với bao ẩn số.”. Phải chăng những hương vị đắng, chát, ngọt ngào, nồng nàn, ấm áp của tách trà sen cũng như ý nghĩa của cuộc đời này vậy.
Đặc biệt qua tác phẩm này, nhà văn Elena
đã giới thiệu về đất nước Việt Nam với những đặc trưng đậm chất quê
hương: hàng dừa cao/màu xanh của lúa/ngôi mộ cổ/ mái chùa/đàn gà cục
tác/tà áo dài/hoa sen/trà sen/bánh đậu xanh, … như cả một tình yêu quê
hương mình tha thiết, vì ở đó Elena còn có tình yêu Trương văn Dân nữa….
Xin được giới thiệu Tà áo lụa giữa những cánh sen
Nguyên tác: Un lembo di seta tra i fori di loto
Của Elena Pucillo Truong
( Bản dịch của Trương Văn Dân)
Không khí ngạt thở bởi giao thông trong
các thành phố lớn. Đó là cảm giác đầu tiên khi ghé thăm một đô thị lớn
dù là Á hay Âu, ngạt thở vì hơi nóng, bụi bặm, khí thải từ các phương
tiện giao thông, khó chịu vì tiếng ồn ào của xe cộ và tiếng còi xe. Tôi
nhận ra là sống trong điều kiện ấy, dần dà người ta phát triển được khả
năng thích ứng, giống như một sự cam phận.